Chương 8

– Và sau Khanh hãy mau nói mau, Trẫm bức rức lắm rồi. – Dạ, muôn tâu bệ hạ, tiện nữ quay lại và chổng mông lên như con vật cho chàng đâm vào từ phía sau. Chàng lúc này còn làm dữ hơn trước nữa. Tiện nữ chỉ thấy hơi đau rát nhưng phần lớn thì kích thích vô cùng vì đây là lần đầu tiên. Tiếng “phập phạch” của bụng chàng và mông của tiện nữ phát ra liên hồi. Tiện nữ bỗng cảm giác là mồ hôi của chàng nhễ nhại rớt lên lưng của tiện nữ từng giọt từng giọt. Một lát sau chàng la hét thật to đẩy những nhịp cuối cùng thật mạnh bạo vào mông của tiện nữ và giật giật liên hồi. Tiện nữ liền cảm thấy một dòng ấm nóng phụt thẳng vào trong thật sung sướng kỳ diệu. Chàng rút dương cụ ra và khoe với tiện nữ vết nước đào còn lây lất trên thân cụ. – Tuyệt diệu, tuyệt diệu! Trẫm ban cho Khanh trăm lạng vàng và ngự tửu. Tới phiên Khanh, người cuối cùng Trẫm gần chịu hết nổi rồi! Người đàn bà trông nét mặt thanh tú diễm lệ, nghiêng nước nghiêng thành bước tới nói: – Muôn tâu bệ hạ, phần của thần thiếp thì đêm động phòng không mấy gì vui thú như các vị phu nhân vừa rồi. Bởi vì thần thiếp có dáng người nhỏ bé, mảnh mai yếu đuối trong khi phu quân của thần thiếp là một dũng tướng đương triều. Chàng thì như hổ hùm, vai to năm tấc rộng, thân mười thước cao, sức tượng “cử đỉnh bát sơn.” Chàng còn có con “đại thử” to vô cùng. Vì thế cái đêm đầu tiên của thần thiếp thật là cái đêm “vùi hoa dập liễu. Thật là tái tê ê ẩm! Không có gì gọi là sung sướng như các vị phu nhân vừa rồi cả! – Thế thì Khanh nói con “đại thử” đó to cỡ giống nào? Im lặng một lát vị phu nhân đó chỉ nói ra được một tiếng: – Mã! Lúc đó Võ hậu mặt đã đỏ gay vì rượu, đôi mắt rồng lại sáng lên tia lửa dục vọng. Hoàng đế liền cho bãi triều ngay và cho mời vị phu quân của người phu nhân vừa rồi lên triều yết kiến gấp.
0 bình luận