Chương 18
Nghe câu hỏi của anh, Thùy Trang xấu hổ vùi mặt vào cổ anh, mái tóc đen óng khẽ gật. – Em… không muốn về… em ngủ đây thôi… Thùy Trang thì thầm giọng nhừa nhựa. Nàng như một con mèo lười nhác, toàn thân trần truồng nằm bẹp dí trên cơ thể anh không muốn di chuyển. Minh Tùng mỉm cười, một tay gối dưới đầu, tay còn lại vuốt ve tấm lưng cong ỏng mịn màng của nàng. Anh sẵn sàng làm tấm nệm êm ái cho Thùy Trang cả đời… Minh Minh Tùng nhắm mắt thiếp đi....
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng
0 bình luận