Chương 3
Sau lần đi chơi đầu tiên, Minh Tùng đã hiểu thêm về Thùy Trang khá nhiều. Nàng sinh sống trong một căn nhà nhỏ trong khu nhà tập thể với bố mình… Khu nhà tập thể dành cho cán bộ về hưu toàn những ông bà lão rảnh rỗi, vì thế Thùy Trang chưa bao giờ dám để một người bạn giới tính nam nào đến nhà mình. Mẹ nàng đã theo người đàn ông khác từ lúc nàng hơn năm tuổi. Bố nàng một mình lặng lẽ gà trống nuôi con bao nhiêu năm.
Minh Tùng và Thùy Trang đi chơi với nhau được vài lần. Anh bắt đầu tỏ tình với nàng… Nhưng không như anh mong đợi, Thùy Trang lập tức từ chối anh. Nàng không giải thích lý do, chỉ nói giữa hai người nên trước hết làm bạn để hiểu rõ nhau hơn. Nhưng không phải vì vậy mà anh bỏ cuộc… Minh Tùng rất kiên nhẫn tiếp tục đeo đuổi bám riết và cho đến một ngày anh đã hiểu lý do tại sao Thùy Trang từ chối mình.
Hôm đó tại một quán cafe ấm áp khá kín đáo. Nét mặt Thùy Trang rất buồn bã, làm Minh Tùng vô cùng căng thẳng. Anh sợ nàng sẽ nói ra điều gì đó để hai người mãi mãi không còn cơ hội đến với nhau. Nhưng điều kinh khủng anh chờ đợi lại hoàn toàn không phải như vậy…
– Em nghĩ mình tiếp tục làm như vậy là không công bằng đối với anh. – Thùy Trang hơi né tránh ánh mắt Minh Tùng, nói. – Em không tốt đẹp như bề ngoài anh nhìn thấy đâu…
– Ý em là sao?! – Minh Tùng tim bắt đầu nhảy loạn.
– Em… em từng có bạn trai và… lần đầu tiên của em… – Thùy Trang tránh ánh mắt của Minh Tùng, giọng run run nói.
Lời đã ra khỏi miệng nhưng một lúc vẫn không thấy Minh Tùng lên tiếng, Thùy Trang hai mắt ngạc nhiên nhìn lên anh. Nàng bất ngờ thấy anh đang mỉm cười nhìn mình. Nụ cười rất tươi lại không chút giả tạo… Minh Tùng chồm đến nói nhỏ vào tai nàng:
– Anh nói thật với em… Lần đầu tiên của anh cũng sớm mất rồi…
– Phì… – Thùy Trang không kềm được phì cười. – Ai quan tâm đến lần đầu tiên của anh chứ?! Vô duyên.
– Ha ha… Vậy anh cũng chẳng quan tâm đến lần đầu tiên của em…
Minh Tùng bật cười thoải mái, anh nắm chặt tay nàng, bất ngờ chồm đến sát môi nàng, thì thầm:
– Anh chỉ muốn được làm người cuối cùng của em… Vậy là đủ rồi…
Minh Tùng nhẹ nhàng đặt lên môi nàng một nụ hôn. Thùy Trang không né tránh như mọi khi, mà ngã vào lòng anh đón nhận. Hai cái lưỡi lạ lẫm lần đầu tiên gặp nhau lại như nhớ nhung đã lâu, cuốn vào nhau đến say mê.
Trái tim Minh Tùng lúc này rất ngọt ngào lại nhẹ nhõm như được buông xuống gánh nặng. Người ta nói đàn ông là động vật ích kỷ nhất thế gian. Dù có lấy đi lần đầu tiên của mười cô gái khác nhưng đến khi lấy vợ vẫn cứ muốn người đó phải còn trinh trắng. Anh khinh thường suy nghĩ ích kỷ, độc tôn đó. Ai cũng có quyền được yêu… Nam đã như vậy, nữ cũng không khác gì. Ngay cả vài mối tình trước đây của Minh Tùng, khi còn du học nước ngoài và cả lúc về nước, chỉ có một cô gái trong đó là còn trinh. Anh chia tay họ vì không tìm thấy tình yêu, hoàn toàn không liên quan gì đến chuyện trinh tiết.
– Anh thật sự không xem thường em?! – Thùy Trang thủ thỉ, đôi mắt đẹp lại rất sáng đang nhìn anh.
– Không. Không bao giờ anh xem thường em…
Thùy Trang choàng tay qua cổ Minh Tùng, gối gương mặt ửng đỏ hạnh phúc lên bờ vai rắn chắc của anh. Cuối cùng nàng cũng tìm thấy người đàn ông dành riêng cho mình. Anh không biết khi thổ lộ chuyện vừa nãy chính nàng cũng rất căng thẳng. Thùy Trang có cảm tình với Minh Tùng. Nàng sợ anh sẽ như những người trước đây… Không vượt qua được một lời nói dối.
Sau đêm đó, Thùy Trang mới nhận lời làm bạn gái của Minh Tùng. Thời gian đó anh như sống trên mây… Công việc đã không còn là mục tiêu hàng đầu của anh. Thời khóa biểu sinh hoạt của anh thay đổi. Những buổi hẹn với đám bạn thân cũng thưa dần… Gần như tất cả thời gian rảnh rỗi anh đều dành cho Thùy Trang. Sau ba tháng quen nhau, Minh Tùng dắt Thùy Trang về nhà ra mắt ba mẹ. Ba mẹ anh thấy nàng xinh đẹp lại là cô giáo đều rất hài lòng.
0 bình luận