Chương 2

Tôi nhìn một chút thì không còn thấy nữa bởi hại người bọn họ đã kéo dây kéo của chiếc lều lên mất rồi, tôi thẫn thờ và khó hiểu tại sao vợ mình lại muốn chơi trò chơi “HOÁN ĐỔI VỢ CHỒNG” này cơ chứ! Thật là khó hiểu lòng đàn đàn bà mà. Tôi mới ngộ ra rằng ở Việt Nam có bài ca cổ nói về “Lòng dạ đàn bà”, cái lời ca trong đó họ kể về đôi vợ chồng cua hay gì đó… Như Hà thấy tôi nhìn về bên túp lều ấy thì cô ấy câu tay tôi dìu vào trong và nói như vợ chồng: “Vô trong đi anh kẻo ngoài trời sương đêm giá lạnh” Tôi cũng bước đi theo và nghĩ thầm: “Sau đôi vợ chồng này nó biến thái như nhau, và vợ chồng tôi chẳng khác gì con mồi”. Quả nhiên, khi mới bước vào trong thì Như Hà lại cởi đồ ra và lột quần áo chỉ chừa lại chiếc quần lót và cái áo hai dây mỏng manh như tơ lụa “Tô Châu” của Trung Quốc, và còn dùng những động tác kỳ cục khó mà diễn tả bằng lời nói hay câu viết… Còn ở bên túp lều bên này thì sung mãn và khung cảnh bên trong túp lều nó năng động và nhiều tiếng động hơn bên túp lều của tôi nhiều, bởi nó có sự chủ động và dẫn dắt kiểu: “Ma đưa lối, quỷ đưa đường” của thằng Tuấn Kiệt tà đạo, bởi nó biết Mỹ Ngọc vợ tôi đang say men bia rượu và dễ dãi với cái vuốt ve của nó nên nó nứng cặc lắm và mùi hương da thịt thơm tho của vợ tôi làm nó điên tiết. Nó giả vờ ngủ và đưa tay gác lên ngực vợ tôi thăm dò động tĩnh phản ứng thế nào, sau đó nó thấy vợ tôi nằm êm thở đều thì nó dùng một bàn tay mà bóp bóp ngực vợ tôi, rồi nó hơi vén chiếc áo thun trắng của vợ tôi lên như kiểu nói thầm thì bên tai Mỹ Ngọc: “Cởi áo cho mát, chứ để vầy ngủ thì nực lắm em nha!” Cái bà nó, lúc đầu nó gọi vợ tôi bằng chị xưng em nhưng giờ chỉ có hai người thì nó lật kèo gọi em xưng anh luôn rồi.
0 bình luận