Chương 162
– Thôi nào… chuyện có sao đâu. Xin cô nương đừng để tâm! Nghe hắn nói thế, nàng cúi mặt, lí nhí: – Bon kia bị huynh đánh như thế… thể nào cũng gọi cứu viện lại. Ban nãy… sao không để chúng dắt ngựa đi cho rồi! Mã Quan Tá nói: – Như thế thì còn gì là vui nữa. Mà… cho dù bọn chúng cho đến bao nhiêu tên… thì với võ công của hai ta… há sợ chúng sao? Dù ngại ngùng nhưng Doãn Nhi cũng phải gật gù công nhận điều Mã Quan Tá nói là...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng
0 bình luận