Chương 102
Khách nhàn du lãng đãng chơi xuân. Hương thơm bay tỏa không gian… Cành cây trắng xóa lộc non nở đầy. Ánh trăng lạnh canh khuya thanh tĩnh… Chiếu trên cao thấp thoáng sông ngân. Tâm tình một vẻ miên man… Trời cho tính khí cao sang vẻ người. Chen lẫn vẻ muôn hoa rực rỡ… Vẻ thanh cao vẫn tự vươn cao. Thanh anh trác lạc hơn người… Dẫu trong ngọc đá có chiều nọ kia. Dao đài ai kẻ đi về… Hương trời đôi lứa đã kề bên nhau. Giọng nàng ta đọc nhỏ, chỉ lẩm nhẩm trong...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng
0 bình luận