Chương 15:
Ở đây lâu, tôi cảm thấy trời dần dần đen nên hét lớn với con chó dồi dào tinh lực: – Chó chết, trời sắp tối rồi, về nhà, đừng chơi nữa. Nhưng nó phớt lờ lời tôi nói,... Cũng đúng, một con chó làm sao có thể hiểu được tiếng người, cho nên, một lúc sau, tôi bước tới và đá nó một cái, rồi cười và mắng: – Mau đi, nếu không thì mày đừng về nhà nữa, cứ tiếp tục làm con chó hoang. Nó sủa mấy tiếng, có lẽ tôi đã nói với nó nhiều lần...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng
0 bình luận