Chương 14:
Tôi chưa kịp nói gì, Đỗ Thị Lệ Mỹ đã lên tiếng trước, mặt mày tươi cười, khi nói, bộ ngực sữa lớn của chị ta phập phồng, mái tóc đen dài tung bay trong gió, dưới ánh nắng chiều, tạo thành một phong cảnh đẹp tĩnh lặng, quả là một người đàn bà đẹp. – Ừ, chị Mỹ, thật khéo quá, hôm nay gặp chị. – Tôi lịch sự đáp. Sau đó tôi đứng bên đường trò chuyện với chị Mỹ giết thì giờ. – Cô Lan, trước kia cô không phải rất sợ chó sao, sao đột nhiên...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng
0 bình luận