Chương 4

Tên thứ ba thì vẫn dùng ánh mắt đỏ dâm tà nhìn vào Tiểu Yên. Một luồng thông tin đổ bộ vào não Thiên Phong. Theo những gì hắn thấy thì tên mập tên Lăng Hùng, tên hô tên A Cẩu, tên còn lại tên Đại Siêu… – Ba cái tên quái dị. Đây là suy nghĩ của Thiên Phong khi hắn đọc xong tên của ba tên kia. Nhưng còn một điều đáng quan tâm là tất cả chỉ số của ba tên này đều cao hơn hắn không ít. Đôi chân mài rậm nhíu lại càng làm cho gương mặt thanh tú phía sau Thiên Phong lo lắng sợ hơn, chẳng lẽ sự trong sạch của nàng lại mất đi như vậy sao? Đang định chuẩn bị trao thân cho ba tên kia để đổi lấy sự an toàn cho Thiếu gia, Tiểu Yên chợt khưng lại vì có một bóng lưng bước lên che chở cho nàng, không ai khác chính là Thiên Phong. Hắn ta quyết định sinh tử chiến để giữ lại sự trong trắng cho cô nha hoàn của mình, đùa gì chứ nếu mất cũng phải mất trong tay hắn chứ sau lại để mất trong tay ba tên đốn mạt kia. Nhìn tấm lưng to lớn đang che chở trước mắt mình, tâm tư thiếu nữ chợt run lên, đôi mắt hơi nhòe đi cố gắng để thấy gương mặt tuấn tú của người nam nhân trước mặt mình đây. Những kí ức bỗng ùa về trong đầu Tiếu Yên, lần đầu tiên cô bước vào nhà họ Lâm khi đó cô mới 10 tuổi, cô bị Đại thiếu gia và Nhị thiếu gia bắt nạt, nhưng trong lúc cô sắp bị đánh thì bóng lưng ấy đã che chở cho cô, dù lúc ấy hắn bị đánh bầm dập nhưng cũng đã cứu được nàng. Vì vậy nàng đã chăm sóc hắn, hầu hạ hắn mà không một lời oán trách. Và giờ đây hình ảnh ấy lại xảy ra khi nàng gặp hoạn nạn, trái tim thiếu nữ đập liên hồi báo hiệu… nàng là hoa đã có chủ… Nếu Thiên Phong mà biết Tiểu Yên đang nghĩ như vậy chắc hắn mừng như điên. Nhưng vấn đề bây giờ là hắn không có tâm trạng cao hứng, ánh mắt lạnh lùng của hắn đang khóa chặt ba thân ảnh phía trước. – Ngươi! Tại sao còn đứng đó? Muốn ăn đòn à? Tên phế vật xem đây! Tên vừa nói là tên to con, nói xong hắn lao đến đấm vào Thiên Phong, cú đấm khá nhẹ nên hắn có thể né được. Nhưng đòn thứ hai thì hắn lãnh trọn vào ngực. Tên hô xông lên và một cước ngay bụng Thiên Phong làm hắn nhăn mặt khom xuống ôm bụng thở dốc. Tên thứ ba nhân cơ hộ tiến lại ôm Tiểu Yên vào người nhưng Thiên Phong bằng một ý chí nào đó hắn bật dậy và hất tên có ý định sàm sở nha hoàn của mình làm hắn không kịp phòng bị ngã lăn trên mặt đất. Ánh mắt Thiên Phong lần nữa khóa chặt cả ba tên, đột nhiên trên tay phải của hắn lấp lánh ánh sáng nhẹ của các hạt sáng li ti, các hạt sáng gom lại và bắt đầu hình thành một thanh trường kiếm. Một màn này làm ba tên kia hơi e ngại Thiên Phong hơn. Bọn chúng nhìn nhau rồi nhìn Thiên Phong. Tên có ánh mắt dâm dục lên tiếng: – Hôm nay bọn ta tha cho các ngươi! Nhưng nếu gặp lại các ngươi không may mắn như thế này đâu! Ta để ý nàng rồi nha tiểu cô nương xinh đẹp… haha! Tràng cười khuất dần của bọn ác ôn qua đi, Thiên Phong gục xuống, nhưng đón nhận hắn không phải là nền đất khô cứng mà là một địa phương mềm mại, còn có hương thơm xử nử nhàn nhạt. Tiểu Yên vừa rồi trong thấy Thiếu gia của mình sắp ngã xuống thì vội vàng lao đến đỡ hắn vào lòng ngực đầy đặn của mình. Thấy ánh mắt hắn nhìn mình rồi mỉm cười làm hai má nàng đỏ hơn, khó khăn lên tiếng hỏi han Thiên Phong rồi dìu hắn về nhà.
0 bình luận