Fairy Tail: Sự Dạy Dỗ Của Con Rồng Biến Thái
Nara Shikamaru
Chương 2
"Ái chà, Lucy lại đang quyến rũ đây." Giọng điệu trêu chọc của một chú mèo xanh nào đó vang lên bên tai trong mơ hồ, kèm theo tiếng cười ranh mãnh.
"Không có mà!" Lucy theo bản năng lên tiếng phản bác nhưng khi hoàn hồn lại, cô chỉ nhìn thấy căn phòng trống không ngoài mình, bụi bặm lơ lửng trong không khí dưới ánh nắng mặt trời, một sự tĩnh lặng bao trùm căn phòng.
"Quả nhiên, vẫn hơi cô đơn." Lucy liếc nhìn bức ảnh trên bàn, một nhóm người bị thương nghiêm trọng nhưng vẫn cười đùa trong đống đổ nát, vừa uống bia, vừa có Mira, một biên tập viên tạp chí thời trang tóc trắng dịu dàng và bức ảnh chụp chung với đội mạnh nhất của Fairy Tail... Những khoảnh khắc quá khứ cứ như thời gian ngưng đọng.
Lucy vuốt ve mu bàn tay từng có dấu ấn của yêu tinh, khi Fairy Tail tuyên bố giải tán, dấu ấn của hội đã biến mất.
Leng keng! Tiếng chuông cửa trong trẻo vang lên, Lucy hoàn hồn khỏi hồi ức, không biết là ai? Người của tờ báo thường không tìm đến tận nhà cô.
Nhớ lại vô số kinh nghiệm đau thương trước đây, Lucy hơi cảnh giác sờ vào chìa khóa tinh linh ở thắt lưng, đi đến cửa, không vội mở cửa: "Ai đó?"
"Là tôi, Lucy." Giọng nói nữ quen thuộc vang lên ngoài cửa nhưng không biết có phải do mệt mỏi cả ngày không, Lucy nhất thời không nhớ ra chủ nhân của giọng nói này là ai.
"Ê, là ai ấy nhỉ?" Lucy cau mày, hết sức cố gắng nhớ lại, biểu cảm trên mặt cuối cùng cũng có chút nhăn nhó nhưng vẫn không tìm ra được chủ nhân của giọng nói trong mớ hỗn độn trong đầu.
"Chị không nhớ em nữa sao? Thật quá đáng, minh minh là đã nói hai ta sẽ cùng nhau tiến bộ trong phép thuật tinh linh mà." Có chút phàn nàn trêu chọc.
Nghe thấy phép thuật tinh linh, bóng dáng của một cô gái tóc ngắn màu xanh nhạt hiện lên trong đầu.
Nụ cười ngạc nhiên hiện lên trên khuôn mặt Lucy, không chút do dự mở cửa, nhìn thấy cô gái mặc áo choàng trùm đầu, cô liền nhào tới ôm chầm lấy: "Yukino!"
"Ôi trời ơi!" Yukino suýt thì bị Lucy đâm ngã.
...
Sau một hồi hàn huyên, Yukino ngồi xuống trước bàn, Lucy đưa cho cô một tách trà: "Có chuyện gì vậy?" Thừa thế ngồi xuống đối diện, Yukino cầm tách trà lên nhấp một ngụm, Lucy nhận thấy sắc mặt cô trở nên nghiêm trọng, đôi tay trắng nõn thon thả cầm tách trà hơi run rẩy: "Chìa khóa tinh linh Bảo Bình đã xuất hiện!"
0 bình luận