Chương 2

Ta sinh ra và lớn lên tại Thanh Ngưu Trấn, đây là một thôn xóm nghèo khó nhưng tất nhiên ta với hệ thống trong tay rất dễ dàng mà khống chế được một vài thành phần khiến cho bọn này không còn phá phách nữa mà chịu khó làm ăn, hơn nữa với kiến thức của một kẻ hiện đại cũng tài hoa cùng chiêu trò như ta chỉ đạo cái đám dân này khiến cho bọn chúng không những tu chí làm ăn mà còn làm ăn rất bài bản và công nghiệp. Chẳng mấy chốc cái thôn xóm nghèo nàn này đã trong bàn tay ta mà phát triển nhanh chóng, trở thành một vùng giàu có, dân chúng sung túc, no đủ hơn nữa còn giúp đỡ được rất nhiều thôn xóm khó khăn xung quanh, tạo được tiếng thơm trong vùng. Ta cùng với hệ thống bá đạo có năng lực khống chế tinh thần của dâm dục lĩnh vực tất nhiên là chiếm được đầy đủ lòng tin yêu của mọi người mà được mọi người bầu làm trưởng làng với tình kính yêu vô tận. Đúng vậy. Năm nay nhân vật Hàn Lập ta vốn là một cậu nhóc mười mấy tuổi lam lũ nghèo khó trong thôn nghèo của câu truyện hiện tại đã là một trưởng làng của thanh ngưu trấn giàu có một vùng được mọi người kính trọng. Một trưởng làng mới có hơn mười tuổi nha! Năm nay sau khi giúp dân làng giàu có ấm no được mấy năm rồi thì ta mới sắp bước sang tuổi 16. Tất nhiên có rất nhiều gia đình thấy ta lớn thì đều mong muốn gả con gái cho ta, cũng có rất nhiều lời cầu hôn, nhưng cứ ai đến xem mặt thì ta lại đè ra mà địt, thậm chí đến cả mẹ của các nàng cũng bị ta địt luôn một thể, trải qua một thời gian người ta biết chuyện kéo đến xem mặt ngày càng đông, hơn thế nữa đến cả các bà mẹ cũng cố tình ăn mặc trang điểm xinh đẹp để cho ta nổi lên hứng thú mà chơi cả hai mẹ con, có điều ta thì tất nhiên là không có ý định lấy vợ! Đùa sao? Mới đến cái thế giới tiên hiệp này còn chưa trở thành cái dạng gì đã chôn cặc ở cái thôn tân thủ này không phải là để cho thiên hạ mọi người cười chết ta à? Vì thế địt thì địt ầm ầm nhưng ta vẫn là nhất quyết không có chịu lấy vợ khiến cho cha mẹ, chị gái, anh trai đang làm rèn và chị dâu của ta trong lòng cũng khá là sốt ruột. Hôm nay cũng vậy, có một gia đình phú hào đến nhà ta hỏi cưới. Đây là gia đình của phú ông Cao Viên Ngoại ở làng bên nổi tiếng có hai người con gái xinh đẹp là Thúy Kiều và Thúy Vân. Chỉ thấy Cao Viên Ngoại cùng với vợ là Thủy Nguyệt quỳ xuống lau nước mắt mà nói với ta: - Hàn Lập thiếu gia! Chúng ta ở làng bên nhưng cũng nghe rất nhiều sự tích từ ngài! Vài năm trước ta có đi qua thôn này hiện tại quay lại thực sự là không thể nhận ra được nữa! Thực sự là quá phát triển! Mà gia đình của Hàn Lập thiếu gia hiện tại còn giàu có sợ rằng tài phú nhiều đến mức ta không thể tưởng nổi. Vừa rồi nếu như không phải thiếu gia giúp đỡ thì gia đình ta đã bị người ta hãm hại rồi! Cám ơn thiếu gia! Cám ơn thiếu gia đã bỏ ra tiền của mà giúp đỡ chúng ta, để con gái ta không phải bán thân vì gia đình! Hu!Hu! Ta nghe hai người quỳ lạy như vậy thì tiến lên nâng họ dậy mà nói: - Cao Viên Ngoại! Cao phu nhân còn có hai vị tiểu thư nữa! Xin tất cả hãy đứng dậy! Đây là việc nên làm! Huống hồ Thúy Kiều tiểu thư đây không những xinh đẹp lại còn hiếu nghĩa sao có thể để cái đám chợ búa đó đem ra làm món hàng mà bán đổi được! Chỉ là một chút tiền, không cần để trong lòng như vậy! Cao Phu Nhân Thủy Nguyệt nghe ta nói thế thì lau nước mắt mà nói tiếp: - Thiếu gia! Việc này với thiếu gia mà nói là chuyện nhỏ, nhưng với gia đình ta, với tiểu nữ nhà ta chính là đại ơn không thể trả nổi. Nếu thiếu gia không chê xin hãy nhận lấy hai đứa con này của chúng ta để chúng sau này dễ bề hầu hạ thiếu gia ạ! Hiện nay các nàng cũng vừa đến tuổi lấy chồng hơn nữa nhan sắc lại vô cùng xinh đẹp, tin rằng thiếu gia nhất định sẽ hài lòng ạ! Ta đang uống trà vừa đăm chiêu suy nghĩ vì sao lại có tình tiết Truyện Kiều nhảy bổ vào Phàm Nhân Tu Tiên thế này chợt nghe vậy thì mỉm cười mà nói: - Nói vậy nghĩa là các vị đến nhà ta hôm nay là để cầu thân à? Cao Viên Ngoại và Cao phu nhân Thủy Nguyệt nhìn nhau rồi đứng lên cung kính cúi đầu với ta: - Vâng thưa thiếu gia! Hôm nay gia đình ta tới đây chính là muốn cầu thân với ngài, xin được gả hai chị em này cho ngài làm vợ ạ! Hơn nữa còn chuẩn bị đầy đủ sính lễ, dù cho thiếu gia nhận hay không nhận lời xin hãy nhận lấy lễ vật coi như là thành ý của chúng ta!
0 bình luận