Chương 2

-Các con làm rất tốt! Đây cũng chính là thành quả các con xứng đáng đạt được. Hôm nay mỗi người các con như thường lệ được nhận một bình bồi nguyên dịch. Nhớ sử dụng đúng giờ, đây là linh dịch vô cùng quý giá, đối với sức khỏe và phát triển của các con rất quan trọng. Trên đường về nhà ta vào rừng hái cho mẫu thân một số thuốc, mẫu thân ta thường xuyên bệnh nặng ngoại trừ sử dụng bồi nguyên dịch của ta thì việc có thêm một số dược thảo bồi bổ sẽ rất tốt cho sức khỏe của người. Khung cảnh khu rừng thật là đẹp, cây cối xanh tươi, quanh quẩn đâu đây mùi dược thảo thơm ngát Bỗng nghe thấy một tiếng hét thất thanh vang lên. Ở phía xa một cô bé mặc váy ngắn màu tím hớt hải chạy trốn, đằng sau là một đám người áo đen di chuyển cực kỳ nhanh nhẹn Cô bé giống như không nhìn rõ được chướng ngại vật trước mắt, trong lúc vội vã va đập vào rất nhiều cành cây nhỏ, còn mấy thằng áo choàng đen phía sau lắm lúc còn dùng cả tay trước bò xuống để chạy giống như mèo hoang chó dại chẳng mấy chốc có vẻ đã chuẩn bị tiếp cận chúng ta Cô gái chạy đến phía ta, ngã xuống Ta tiến lại đỡ lấy nàng, nhìn thấy một dung nhan tuyệt đẹp giống như bông hoa màu tím chớm nở Chỉ tiếc rằng đôi mắt của nàng đã được che lại bằng một chiếc mặt nạ, hiển nhiên là một người con gái mù. Mặc dù thế giống như càng khiến nàng trở nên hấp dẫn và mị hoặc khiến cho người ta càng yêu càng thương tiếc Cảm thấy ta đang nâng nàng dậy, nàng đẩy ta ra -Xin người hãy chạy đi! Phía sau có ác ma! Đừng lo lắng cho ta! Ta bị bắn ngược về sau Lực đạo này cũng quá mạnh rồi! Xem ra nàng cũng không phải là người đơn giản Đang khi ta ở trên không trung một móng vuốt xẹt qua người ta Nhìn thấy kẻ ở trong tấm áo choàng vậy mà không phải nhân loại, rõ ràng là lang ma, một chủng tộc ác ma đáng sợ Đáng sợ đến mức chẳng ai nghĩ bọn chúng có thể xuất hiện ở bên trong Áo Đinh Trấn này Rõ ràng cú đẩy của cô gái vừa cứu ta một mạng Con mẹ nó! Là lão tử đến cứu nàng hay là nàng cứu ta??? Điên mẹ rồi! Ta cầm lấy thanh kiếm gỗ, nắm chắc trong tay, năng lượng thánh quang của kỵ sĩ lan tỏa - Thánh Quang Thủ Hộ! Ma vật! Kẻ các ngươi muốn nhắm đến là ta! Trước khi bước qua xác của kỵ sĩ thủ hộ! Các ngươi không được phép động đến người mà ta bảo vệ! Một vòng ánh sáng quang minh từ ta tỏa ra, trong khoảnh khắc bao bọc lấy nàng Tất cả công kích của bọn lang ma hướng về nàng đều bị bắn ngược trở lại Tất cả ma vật quay lại, nhìn về phía ta, chúng biết nếu không giết chết ta, năng lượng thủ hộ sẽ bảo vệ nàng vô cùng mạnh mẽ. Ánh mắt của chúng hiện ra màu đỏ, hàm răng của chúng nhe ra sắc nhọn và đáng sợ Hình ảnh của ta hiện ra trước mắt bọn chúng trở nên vô cùng đáng ghét -Kỹ năng khiêu khích! Ta nghiêng đầu nắm chắc thanh kiếm gỗ trong tay -Đến đây lũ khốn! Ta bổ nhào về phía chúng với thanh kiếm gỗ Trong hình hài của một thằng nhóc, ta cầm thanh kiếm gỗ điên cuồng đánh với số đông những con ma lang đáng sợ Nghe qua đã biết kết quả, ta bắn ngược trở ra, máu trào ra miệng Bọn ma lang lao đến tấn công ta Cô gái áo tím phá bỏ thánh quang thủ hộ, trên tay cầm một thanh chủy thủ, thân hình biến mất, trong khoảnh khắc vút tới bên ta tham gia vào cuộc chiến khiến cho bọn ma lang bị lùi lại Miệng nàng rỉ máu -Bằng hữu! Vì sao còn không chạy? Ngươi có thể bỏ lại ta! Chúng ta không phải là đối thủ của chúng! Ta lau vệt máu trên miệng, nhổ một bãi nước bọt -Ta không thể chạy được vì muốn bảo vệ cho ngươi! Còn có phải đối thủ của bọn chúng hay không, bản kỵ sĩ đã đánh bao giờ đâu mà biết! Nàng thở dài
0 bình luận