Chương 3: Giới thiệu sơ qua về mẹ

Không biết phụ nữ Nghệ An có ai như vậy không, ngày thường họ rất thân thiện, dịu dàng, khi cãi nhau là thay đổi ngay tức thì, rất hung hăng và bướng bỉnh, thậm chí còn vô lý, chỉ cần cô ấy cho là đúng, cô ấy sẽ không bao giờ nhượng bộ. Ngay cả cha tôi cũng sợ điều này. Khi tôi còn học tiểu học, cha tôi không biết gặp phải vận cứt chó* gì, ngay khi công việc của ông đang phát đạt, ông cũng kiếm được rất nhiều tiền (xổ số Vietlott Mega của Công ty TNHH MTV phổ biến ở Bắc Bộ vào thời điểm đó). Đến bây giờ tôi mới biết nguồn thu nhập của cha tôi lúc đó chủ yếu là từ xổ số Vietlott Mega. Vì chuyện này mà mẹ tôi bỏ nghề giáo viên, thực ra nguyên nhân chính là mẹ tôi sinh em gái tôi, sau đó chuyên tâm ở nhà dạy dỗ con cái. *vận may, may mắn Thứ lỗi cho tôi vì lần đầu tiên tôi viết nên không hiểu về cấu ​​trúc, tôi đã nói rất nhiều mà còn không đi vào vấn đề chính. Theo thông lệ quốc tế, tôi phải miêu tả dáng người và ngoại hình của mẹ tôi. Tôi không biết mẹ tôi khi còn trẻ như thế nào, tôi đã từng xem những bức ảnh trước đây, mẹ gầy hơn bây giờ rất nhiều nhưng khuôn mặt thì không thay đổi nhiều. Nói đến người mẹ hiện tại của tôi, tôi thấy gọi là một người phụ nữ xinh đẹp vẫn chưa đủ, mà một người phụ nữ trưởng thành xinh đẹp lại càng không phù hợp với bà, nhiều lắm tính ngũ quan đoan chính mà không phải tinh xảo. Đôi mắt tạo ra cảm giác rất quyến rũ, hàng mi cong vút, có chút tinh nghịch dễ thương, trên mặt dường như luôn nở nụ cười giả tươi. Tôi đã đọc và xem vô số bộ phim và tôi nghĩ bà trông giống Fujiwara Mio, và thật trùng hợp là mẹ tôi cũng có thân hình tương tự. Cá nhân tôi quan tâm đến vóc dáng của mình hơn là ngoại hình, may mắn thay, mẹ tôi đã không làm tôi thất vọng. Cao gần 1,7 mét, thân hình săn chắc mà không sồ sề, đầy đặn vừa phải. Đôi chân rất dài nhưng không hề mảnh khảnh, chẳng qua là do chiều cao, không phải trắng trẻo mà là thân hình cân đối. Mẹ tôi là một phụ nữ trung niên, vòng eo của cô ấy chắc chắn không phải là vòng eo rắn nước lý tưởng, chỉ có thể nói là vừa phải, nhưng cũng không thành vấn đề, mông đủ tròn trịa chuẩn đào hoa, hơi hếch lên khi đứng, ngay cả quần áo rộng rãi cũng không thể giấu đi được. Ngực à? Dựa trên kinh nghiệm của tôi trong vài năm qua tính ra, có lẽ là cup D. Trên mạng có rất nhiều cup khoe khoang, thực tế nếu không có nước thì cup D mới thực sự đầy đặn, đặc biệt là khi mặc nội y đúng cách. Tóm lại, điều kiện ngoại hình của mẹ coi như tạm chấp nhận được, có thể khiến người khác nổi lên tâm tư xấu xa. Tôi đây luôn thừa nhận mình là người lăng nhăng, đã sớm trưởng thành, từ nhỏ đã như vậy nhưng mà ban đầu tôi không hề có những suy nghĩ bậy bạ gì về mẹ. Muốn trách thì chỉ có thể trách sự nguy hiểm của Internet. Lấy cảm hứng từ chàng trai trẻ Coleman, mẹ tôi thường bất cẩn và không có sự cảnh giác nào trước con trai mình, hoặc bà ấy chưa bao giờ coi tôi là một người đàn ông bình thường. Mẹ tôi trông không già, giống như chúng ta thường đánh giá một cô gái và nói rằng cô ấy trông già, nhưng mẹ tôi thì ngược lại. Mùa hè, các bà mẹ ở nhà mặc quần đùi áo yếm bình thường, quần đùi không phải là loại quần mà các hot girl hay mặc hiện nay mà là loại quần đùi cotton rất giản dị, không dài quá đùi. Bây giờ nhìn lại, mẹ tôi thật quyến rũ khi tôi học cấp 1. Trong ấn tượng của tôi, đặc biệt là khi tôi ở nhà vào mùa hè, chiếc áo ngoài mỏng mẹ tôi hay mặc không thể che được bộ ngực cúp C bị bó chặt bởi chiếc áo ngực. Đó không phải là hai bán cầu nhô ra khỏi ngực mà là một ngọn núi, một ngọn núi kéo dài qua cả chiếc áo ngực. Chiếc quần đùi rộng bằng vải cotton thật vô dụng dưới cặp mông căng tròn, luôn dễ dàng nhìn thấy những vết hằn do quần lót tạo ra, thậm chí còn có rãnh gấp khúc ở nơi tiếp giáp giữa đùi và mông, suy cho cùng mẹ tôi cũng không còn ở tuổi trẻ trung gì, đùi và mông không thể liền lạc trơn tru nhẵn mịn, mông sẽ hơi xệ xuống theo tuổi tác, nhưng điều này gợi cảm hơn và tôn thêm phong thái của một người phụ nữ trưởng thành. Khi ngồi xuống, nếu không để ý có thể nhìn thấy mép quần lót, đôi khi tôi nghĩ quần đùi không đẹp bằng quần legging. Điều đáng ghét duy nhất là những chiếc áo của mẹ dường như rất sát cổ, bình thường rất hiếm khi thấy khe hở, lẽ ra phải có một đường rãnh sâu ở bầu ngực, cho dù mẹ không có muốn mặc kiểu áo như thế. Khi tôi cúi xuống, tôi có thể nhìn thấy một thế giới mới trong nháy mắt, nhưng khi mẹ tôi cúi xuống, tôi thường nhìn chằm chằm vào mông mẹ từ phía sau. Làn da trên của mẹ tôi cũng ở mức trung bình, phần đùi và cánh tay lộ ra không còn trắng nữa mà chuyển sang màu đồng khỏe khoắn, khuôn mặt thì tốt hơn một chút, mịn màng như con gái thì nói hơi quá, nhưng khi cô ấy thay quần áo, tôi thấy phần thân trên của cô ấy được bảo vệ bởi bộ quần áo rất trắng. Chao ôi, mẹ tôi thỉnh thoảng phải làm một số công việc đồng áng, nắng mưa. Cũng may ở quê sống xanh, mẹ cũng ăn nhiều dưa với trái cây nên mẹ tôi cũng giữ được thân hình cân đối và làn da đẹp.
0 bình luận