Chương 4
Ta chính là một triệu hoán sư tồi. Một tên chủ nhân khốn nạn.
Chỉ nghe thấy một âm thanh thê lương vang lên, con chó bị Liễu Nhị Long lão sư một đòn đánh cho te tua thầm hận thằng chủ nhân mất dạy đã xui dại mình đi trêu trọc một đối thủ đáng sợ lại còn ra tay vô tình như thế!
Nhìn con chó nằm xẹp lép trên mặt đất Liễu Nhị Long lão sư mỉm cười mà nói
-Có phải hiện giờ con đã không còn năng lực chiến đấu rồi nữa không? Đây chính là điểm yếu thứ nhất! Nếu như sinh vật triệu hội bị đánh bại con cũng giống như mất đi toàn bộ sức mạnh.
Chỉ thấy ta lại phất tay một cái, một con chó địa ngục khác lại nhảy xổ ra hướng về phía của Liễu Nhị Long lão sư mà gầm gừ.
Lần này ta quyết định không xui dại nó nữa. Chỉ tổ chết oan uổng không được tích sự mẹ gì!
Nhưng Liễu Nhị Long lão sư nào có để cho nó yên. Hơi nhíu mày một chút lại đánh ra một đòn, con chó tội nghiệp lại kêu lên một tiếng thê lương thấu tận tâm can của chủ nó rồi nằm bẹp trên mặt đất.
Ta sợ rồi! Lại phẩy tay một cái nữa. Một con đại bàng lửa bay ra bên ngoài lao vào Liễu Nhị Long lão sư với tốc độ tên bay điện xẹt.
Liễu Nhị Long lão sư nghiêng người né được rồi đưa tay chụp lấy chân của con đại bàng. Võ hồn của nàng là Hỏa Long nên lửa địa ngục đối với nàng cũng không có sức thiêu đốt đáng sợ như nên có. Con đại bàng lửa trong thoáng chốc bị nàng ta xé đôi như xé một con gà.
Trước khi tan biến tất nhiên là ré lên những tiếng thấu tận đất trời.
Ta giơ tay ra về trước
-Sư phụ à! Có thể dừng tay không? Bọn chúng là bạn cùng chiến tuyến của ta?
Nghe thấy lời này Liễu Nhị Long lão sư giống như bắt được cơ hội mà túm lấy ta nhéo tai nói
-Đây chính là sai lầm của con! Lại coi trọng sinh vật triệu hoán như vậy? Chúng không phải là bạn bè, là vũ khí chiến đấu biết chưa? Khi cần thiết phải sử dụng để thay thế bản thân và thay thế đồng đội đỡ đòn mà hi sinh không được thương xót.
Ta đưa tay lên xoa tai trái mà nói
-Dạ vâng ạ!
Liễu Nhị Long lão sư gật đầu hài lòng, lại nhìn sang cái tai phải của ta, cảm thấy muốn véo cho nó sưng lên cho cân hay sao mà cười nói
-Bây giờ thử xem khi sinh vật triệu hoán bị vô hiệu hóa, con có thể làm được gì trước kẻ địch nhé!
Nói rồi thì Liễu Nhị Long lão sư đưa tay mà chộp lấy ta. Ta lập tức lóe lên như tàn ảnh mà biến sang chỗ khác
Liễu Nhị Long lão sư nhíu mày nói
-Đây là?
Ta khoanh tay mỉm cười
-Ha ha ha ha! Vấn đề này sư phụ khỏi lo. Nếu như triệu hoán sinh vật đánh không lại, con đây có một bộ thân pháp có thể chạy trốn khỏi kẻ thù rất tốt. Hơn nữa vừa chạy vừa thả ra quái vật cầm chân kẻ địch. Không có gì lo lắng cả. Sư phụ thấy có phải là con đã rất tốt về vấn đề này đúng không? Người sẽ không còn cớ để véo tai con nữa chứ? Ha ha ha ha!
Chỉ thấy Liễu Nhị Long lão sư tiến lên phía trước vỗ vai ta mà mỉm cười
-Đúng vậy! Nếu được như thế này đúng là phải khen thưởng con. Bộ thân pháp huyền diệu luyện đến lô hỏa thuần thanh thế này chắc con đã vất vả tu luyện từ nhỏ. Đây là sự chuẩn bị rất tốt, rất đáng khen. Có điều...
Cái tai phải của ta đã bị nàng xách lên rồi!
Đang lúc ta la oai oái không hiểu tại sao thì Liễu Nhị Long lão sư cười gằn mà nói
-Đồ đệ thối! Ngươi từ lúc nhập học đã nhìn mông nhìn ngực ta tưởng lão sư không biết à? Ngươi nhận ta là sư phụ có phải là để thỏa mãn thú ngắm hàng này của ngươi hay không? Lần này sư phụ cảnh cáo ngươi! Lần sau còn dám nhìn vào chỗ không nên nhìn thì đừng trách ta ác, nghe chưa?
Ta đau đớn một lúc mới được nàng thả xuống. Trong lòng đau xót, trên tay trái lờ mờ hiện ra một quả cầu võ hồn muốn phát động công kích thôi miên tới nàng. Chỉ thấy ánh mắt của nàng sắc lạnh nhìn ta, uy áp khủng bố hướng tới, một con rồng lửa bay lên trên bầu trời
-Thần Tử à! Ngươi muốn làm gì? Võ hồn của ta cảm nhận được nguy hiểm xông ra hộ chủ rồi! Ngươi nếu không dừng tay con rồng này sẽ giết chết ngươi mất! Ta không ngăn cản được đâu!
Chết mẹ! Không ngờ còn có năng lực hộ chủ chủ động thế này! Thế này thì bố của ta cũng không dám nghĩ đến việc hại nàng. Âm thanh của hệ thống lại vang lên
-Các võ hồn có tinh thần tự chủ rất mẫn cảm với sự đe dọa khi đối thủ ngưng tụ hồn lực. Nó sẽ cảm nhận được ý chí chiến đấu của hồn lực và xông ra ứng chiến. Ký chủ vừa rồi may là thu tay kịp, phóng chiêu ra thì sợ rằng cháy thành than phải nuốt thuốc hồi sinh nhanh mới sống nổi đấy!
Ta toát mồ hôi hột, thu hết tay về rồi chắp tay nói
0 bình luận