Mẹ giãy giụa nói. "Ừm, nào, nhìn chằm chằm vào nó đi. Miễn là mẹ nhìn được 2 phút là con chịu thua.” Ta vừa nói vừa lấy ra một cái đồng hồ đeo tay bình thường trong ngực ra lắc lư trước mắt mẹ. Người mẹ kiên cường miễn cưỡng mở mắt, nhìn chằm chằm vào chiếc đồng hồ bỏ túi đang đung đưa trước mặt. Tôi chậm rãi kề sát vào tai mẹ thì thầm chú ngữ trong sách thôi miên, chậm rãi, mẹ ngừng lẩm bẩm, con ngươi trong đôi mắt đẹp dần dần mất đi độ...