Người Mẹ Thích Tập Gym
Độc Thân Cẩu
Chương 1: Loại thuốc thôi miên
“Đồ điên! Tao nói cho mày một bí mật, nhưng mày không được kể với người khác!” Ở một căn phòng trong biệt thự xa hoa, một thằng nhóc đáng khinh đang nói thì thầm với một thằng nhóc mặt non nớt khác. Không thể tưởng tượng được cái biểu cảm dâm đãng này sẽ xuất hiện trên gương mặt của một đứa trẻ 12 tuổi.
Tôi được Trần Hưng, người bạn tốt duy nhất của tôi, gọi tới nhà vào sáng sớm với vẻ mặt bí ẩn khiến tôi bối rối.
“Bí mật gì?” Tôi bối rối nhìn Trần Hưng với vẻ mặt khốn khổ.
“Vì mày là bạn thân nhất của tao nên tao mới nói với mày. Nào, vào đi.”
Trần Hưng vừa dứt lời, cửa mở ra thì em gái Trần Hồng Nhi bước ra với vẻ mặt đáng yêu đứng bên cạnh Trần Hưng: “Mệnh lệnh của chủ nhân là gì?”
Trần Hồng Nhi đột nhiên quỳ xuống dưới chân Trần Hưng, lời nói của em ấy khiến tôi bàng hoàng đứng tại chỗ.
"Chuyện gì đang xảy ra vậy? Chuyện gì đã xảy ra với em gái mày vậy?" Tôi sợ hãi trước cảnh tượng trước mắt và vội vàng hỏi.
"Này, đừng lo lắng, tao sẽ cho mày xem một màn trình diễn hay."
Trần Hưng cười cười, sau đó ngồi ở mép giường. Tôi không dám phát ra bất kỳ âm thanh nào và đứng đó nhìn Trần Hồng Nhi quỳ trên mặt đất và từ từ bò về phía Trần Hưng.
"Dùng miệng cho tao!" Trần Hưng ra lệnh cho em gái đang bò ngồi dậy.
Tôi sốc đến mức không nói nên lời, bất lực nhìn Trần Hồng Nhi cởi quần Trần Hưng và mở miệng. Em ấy đưa con cặc nhỏ của Trần Hưng vào miệng.
"Mẹ kiếp, Trần Hưng, mày đúng là một con quái vật. Em gái mày chỉ mới tám tuổi thôi. Chết tiệt!" Nhìn thấy vẻ mặt thích thú của Trần Hưng, tôi liền mắng chửi thẳng mặt hắn ta.
"Được rồi. Chúng ta đi ra ngoài thôi."
Trần Hưng rút con cặc ra, mặc quần vào rồi thả em gái hắn ra.
"Thằng điên, mày chắc chắn là thấy vui lắm, haha…" Nhìn bộ dạng bối rối của tôi, Trần Hưng cười đắc ý.
"Thấy vui? Thấy vui lắm. Chuyện gì đang xảy ra vậy, nhanh chóng nói cho tao biết." Tôi gật đầu nhanh chóng và nhìn Trần Hưng một cách háo hức.
“Này, nó đây. Một người bạn ở nước ngoài đã bán chiếc này cho tao và tao đã tiêu gần hết số tiền Tết của tao vào nó.” Trần Hưng lấy ra một ống nghiệm trong suốt chứa một ít chất lỏng trong suốt.
"Cái này là cái gì?" Tôi tò mò nhìn thứ trên tay hắn ta.
“Bạn tao nói đây là một loại thuốc hướng thần, uống xong có thể thôi miên người khác. Là thuốc thôi miên đó, hiểu không?” Trần Hưng ra vẻ thần bí nói với tôi.
"Vậy là em gái mày đã bị mày thôi miên?"
"Chứ sao!"
Lời nói của Trần Hưng như cắt một sợi dây sâu trong lòng tôi, tôi nhìn lọ thuốc trong tay hắn ta với đôi mắt rực lửa.
"Cho mày đó!" Trần Hưng đột nhiên đưa lọ thuốc trong tay cho tôi, tôi kinh ngạc nhìn hắn ta. Thứ quý giá như vậy lại trực tiếp đưa cho tôi sao?
"Mày nghiêm túc chứ?" Tôi nhìn Trần Hưng với vẻ khó tin.
"Mày là bạn thân của tao, đương nhiên cho mày là thật. Nhưng thứ này tao chỉ có hai cái, một cái tao dùng rồi, còn lại một cái tao đưa cho mày.” Trần Hưng chân thành nhìn tôi, lời nói của hắn khiến tôi vô cùng cảm động.
…
Tôi trở về từ nhà Trần Hưng đã là buổi trưa, tôi hưng phấn không nhịn được, sợ thuốc trong túi không đậy lại sẽ bị bay mất.
"Mẹ ơi con về rồi" Vừa vào cửa, tôi đã gọi nhưng không có tiếng trả lời, sau đó tôi thay giày và đi lên tầng hai.
"Mẹ, mẹ có trong đó không?" Đến trước cửa phòng tập của mẹ, tôi gõ cửa.
Mẹ tôi rất thích tập thể dục nên sẽ đến phòng tập khi không có việc gì làm.
"Có chuyện gì vậy, Bé Long. Con vào đi." Một giọng nói quyến rũ phát ra từ căn phòng.
Khi đẩy cửa bước vào, tôi choáng váng trước cảnh tượng trước mắt, mẹ tôi đang tập thể dục giơ hai cái mông tròn mập mạp lên trời. Bà ấy nhìn tôi, cái mông béo đang run lên vì tập luyện khiến máu tôi dồn hết lên não.
"Có chuyện gì vậy?” Mẹ quay đầu lại, khuôn mặt xinh đẹp lấm tấm mồ hôi mịn màng như ngọc, mái tóc đen dài được buộc thành đuôi ngựa buông sau đầu, khuôn mặt ướt đẫm mồ hôi, bà ấy hỏi và nhìn tôi bằng đôi mắt to.
"Không sao đâu mẹ. Mẹ có khát không? Để con lấy cho mẹ cốc nước."
Tôi cảm thấy tội lỗi ngoảnh mặt đi và nhìn mẹ giả vờ vô tội.
"Bé Long ngoan quá, con có thể giúp mẹ lấy cốc nước được không?" Mẹ tôi mỉm cười, ngay lập tức khiến trái tim tôi tan chảy.
Tôi vội vàng bước ra khỏi phòng tập, đến bên bàn, cầm chiếc cốc lên và lấy viên thuốc giấu trong túi ra, và đổ thuốc vào cốc.
Tôi nhìn thuốc trong cốc không khác gì nước tinh khiết, có chút nghi ngờ, cúi người ngửi một hơi nhưng không có mùi gì cả. Bỏ đi, dù có vô dụng cũng không mất mát gì nên tôi cầm cốc bước vào phòng tập.
“Mẹ ơi, nước tới rồi.” Tôi giả vờ bình tĩnh và đưa nước cho mẹ đang ngồi xổm.
"Cám ơn con trai.” Mẹ dừng động tác, cầm cốc lên uống không chút do dự.
"Hả? Sao lạ thế?" Mẹ nhìn chiếc cốc trên tay và lẩm bẩm một mình đầy nghi ngờ, còn tôi đột nhiên đổ mồ hôi vì lo lắng.
0 bình luận