Thần điêu Dục Tinh Truyền
Aatrox
Chương 4
Hoàng Dung nhìn dòng tinh dịch xa lạ dính trên người mình, thỏa mãn cười mỉm, rồi nàng nhấm nháp một chút tinh dịch trong miệng, sau đó nuốt luôn. Ba tên lính thỏa mãn thở hổn hển một hồi, đột nhiên nhớ tới cái gì đó, lén lút định bỏ chạy. Hoàng Dung lập tức gọi bọn chúng lại, nói: "chờ một chút, các ngươi quên rồi phải không, ta còn chưa đạt tới cảnh giới mà." Ba tên lính cười trừ, không thể làm gì khác hơn là quay trở lại, đưa tay định nắm lấy thân thể Hoàng Dung. Hoàng Dung giơ tay dừng bọn chúng lại, nói: "Chậm đã, các ngươi làm như vậy ta không thể hài lòng được."
Bọn chúng nghe xong vội vàng hỏi lại: "Vậy như thế nào mới có thể làm cho người hài lòng chứ?"
Hoàng Dung cười nói: "Ta đây cũng không thể nói cho các ngươi, nếu các ngươi nghĩ không ra, ta đây không thể làm gì khác hơn là…" nói xong, nàng từng bước từng bước hướng bọn chúng đi đến, giơ cao cánh tay, chuẩn bị hạ thủ.
Ba tên lính Mông Cổ sợ đến mặt cắt không còn giọt máu, trong đó một người sợ đến muốn chết, không kìm được hét lớn: "Ngươi không thể giết chúng ta, chúng ta phải đi có một nhiệm vụ bí mật, giết chúng ta, ngươi, ngươi sẽ là tội nhân rất lớn đó!"
Hoàng Dung nghe xong, buông lỏng tay xuống hỏi: "Hả? Đó là cái nhiệm vụ gì?" tên lính Mông Cổ thấy có được một con đường sống, hoang mang nói: "Muốn biết sao, vậy ngươi trước hết phải hứa không được giết chúng ta." Hoàng Dung suy nghĩ một chút nói: "Như vậy không được, bất quá, ta chỉ có thể nói cho các ngươi biết như thế nào để cho ta thỏa mãn, thấy như thế nào?"
Ba tên lính Mông Cổ nghe thấy liền vội vã đáp ứng, Hoàng Dung đỏ mặt nói: "Nghe lời như thế là tốt đó, các ngươi đem ta quăng trên mặt đất, sau đó đùng cành cây cứng có nhiều bụi gai một chút đánh mạnh xuống ta, cho đến khi ta đạt cao trào thì thôi!"
Ba người nghe xong, ngây người một chút, lập tức lại cùng nhau dũng cảm bước tới, đỡ Hoàng Dung nằm xuống đất, thân thể xếp thành chữ "đại", sau đó bọn chúng mỗi người kiếm một cây gai, liều mạng đánh mạnh xuống người Hoàng Dung. Hoàng Dung vận khởi nội lực bảo vệ thân thể, bụi gai chà ở trên người chỉ làm xuất hiện chút vết tích màu đỏ nhạt, cũng không thế nào làm đau nàng được. Nhưng Hoàng Dung trong lòng hưng phấn muốn chết, do vì nàng bình thường có tính ảo dâm và bạo dâm, không thể tưởng tượng rằng đến bây giờ đã trở thành sự thật.
Vú và âm hộ Hoàng Dung nhạy cảm nhất truyền tới đợt đợt khoái cảm, nàng càng ngày càng thêm hưng phấn, nghe thanh âm "ba ba" thật lớn, vú bị đánh cho không ngừng run rẩy, nàng dứt khoát đưa tay mở rộng hai cánh âm hộ của mình, để cho bọn chúng trực tiếp đánh mạnh vào nộn nhục ở bên trong. Mặc dù có nội công bảo vệ như thế, chỗ mẫn cảm nhất của đàn bà vẫn không thể chống đỡ được, thân thể không ngừng co quắp, một dòng khoái cảm mãnh liệt không ngừng tiến sâu vào mọi ngóc ngách não bộ Hoàng Dung, làm cho tính dục của nàng hoàn toàn chiến thắng lý trí, Hoàng Dung càng kêu càng lớn tiếng, càng kêu càng dâm đãng. Bình thường cao cao tại thượng nàng đúng là Quách Tĩnh phu nhân, Cái Bang tiền bang chủ, giờ phút này đã hoàn toàn thay đổi, ánh mắt uể oải, nằm trên mặt đất, bị ba tên lính đánh cho cả người hồng ngân, mà vú và âm hộ bí ẩn hoàn toàn phát tiết xuất ra áp lực dục vọng tiềm ẩn, tận tình hưởng thụ khoái cảm khi bị cây gai đánh.
0 bình luận