Chương 2

Hoàng Dung mặt đỏ lên, trong lòng đột nhiên dấy lên một cổ dục vọng mãnh liệt, cả người đột nhiên cảm thấy nóng lên. Hoàng Dung nhìn chằm chằm thật kỹ căn nhục bổng một chút, lại nhìn xung quanh, đó là một rừng cây rất thưa thớt ít người ở, lá cây rậm rạp mau đưa ánh mặt trời rọi xuống cùng một chỗ. Nàng nghĩ gì đó rồi chợt đỏ mặt lên, một chủ ý lớn mật vừa hiện ra. Hoàng Dung liền cười nhẹ với ba tên lính kia mà nói rằng: "Các ngươi có phục hay không?" Ba tên lính cuống quít trả lời: "Phục, phục, nữ hiệp tha mạng cho chúng ta một lần đi." Hoàng Dung thấy vậy nói tiếp: "Tha cho các ngươi, chẳng lẽ quá dễ dàng như vậy sao?" Nàng lại nuốt nuốt nước miếng, cười nói: "Quên đi, xem ra các ngươi cũng đáng thương, vậy ta sẽ cho các ngươi một cơ hội." Ba tên kia mừng rỡ quá, đồng thanh rối rít cám ơn. Hoàng Dung lại nói tiếp: "Đừng vui mừng quá sớm như vậy, các ngươi giúp ta làm một việc, hài lòng rồi ta mới có thể tha các ngươi!" Ba tên kia cuống quít nói rằng: "Nhất định làm tốt, nhất định làm tốt." Hoàng Dung trên mặt một trận hồng vân, tâm lý đột nhiên truyền tới một sự rung động không thể hiểu được, nàng hồ mị nói nhẹ nhàng: "Vậy thì các ngươi hãy nghe đây. Vì cho quân sắc lang các ngươi được chết tâm phục khẩu phục, bổn nữ hiệp cũng không cần dùng tới võ công để trấn áp các ngươi, chúng ta sẽ luận bàn một chút, các ngươi nhất nhất phải am hiểu."… "Nghe lời như vậy là tốt lắm, mấy người các ngươi sẽ phải dùng mọi biện pháp, dưới sự sắp đặt của ta ***, để làm cho ta thật sự thoải mái, xong rồi ta sẽ không giết các ngươi, thế nào?" Ba tên lính kia nghe xong, cả đám đều sửng sốt, qua một hồi mới phản ứng lại, liều mạng gật đầu. Hoàng Dung nói: "Vậy bắt đầu đi." Nàng phất tay, huyệt đạo ba người đã được giải. Nhưng ba tên kia tuy đã được giải huyệt mà không dám động, ánh mắt nhìn nhau qua lại, ai cũng không hiểu rõ ràng lắm vị tuyệt sắc mỹ nữ này có phải đang nói đùa hay không. Hoàng Dung cười cười, trong tay lấy trúc bổng ra, đồng thời, tự mình cởi cái áo khoác bên ngoài. Ba tên kia thấy thế, cuối cùng cũng phải cố tìm ra một chút dũng khí, ba người đi tới gần Hoàng Dung. Lúc này là mùa hè nên Hoàng Dung mặc ít y phục hơn bình thường, bọn chúng đồng loạt tiến gần đến, Hoàng Dung cũng từ từ nằm xuống đất, da thịt trắng trẻo nõn nà của Hoàng Dung dần dần lộ ra. Đột nhiên, Hoàng Dung giơ tay lên, "Ba ba ba" đánh ba người ba cái bạt tai, nói: "Ai gọi các ngươi ôn nhu như vậy chứ?" Ba tên kia lại sửng sốt một chút, lập tức nghĩ thầm: "Biểu tử này có phải đùa bỡn chúng ta hay không, lão tử mà thoát được, tất phải kiền chết biểu tử này!" nghĩ vậy, ba người trở nên thô bạo, vừa thông suốt lấy lại dũng khí, Hoàng Dung trên người rất nhanh thoát hết y phục. Thân thể thánh khiết của Hoàng Dung rốt cục hoàn toàn trần trụi ở trước mặt ba người này. Đây là lần đầu tiên Hoàng Dung để cho nam nhân xa lạ chứng kiến thân thể, không khỏi có chút thẹn thùng, nhưng thân thể lại ngày càng nóng dần lên, áp lực dục vọng nơi đáy lòng bao lâu nay dần dần bộc phát. Ba tên kia chứng kiến thân thể Hoàng Dung, nhất thời nhìn đến ngây người, thân thể Hoàng Dung quả thực không có một chút khuyết điểm nào, vú đầy đặn ngạo nghễ đĩnh lập*, âm hộ đóng chặt một chút cũng không giống một thiếu phụ đã quá sinh ba lần. Da tay tuyết trắng quả thực giống y như gái tơ. Ba tên kia nhục bổng dưới thân nhanh chóng lại bành trướng lên, nhưng e ngại công phu vừa rồi của Hoàng Dung, bọn chúng không dám dùng sức, chỉ khe khẽ chạm tay vào vú của Hoàng Dung, rồi lấy tay nhẹ nhàng tách bắp đùi Hoàng Dung ra, mà trong ánh mắt lại như là muốn toát ra lửa nóng.
0 bình luận