Chương 1

Trung Nguyên võ lâm đệ nhất mỹ nữ Hoàng Dung sau khi gả cho Quách Tĩnh, chuyển đến sinh sống trên Đào Hoa đảo thấm thoát đã mười sáu năm. Quách Tĩnh vì việc kháng Nguyên hộ Tống nên phải thân chinh vào Trung thổ, trên đảo chỉ còn lại hai đồ nhi Đại Tiểu Vũ. Đại Tiểu Vũ la do phu thê Quách Tĩnh mười năm trước thu nhận làm đồ đệ, giờ cũng đã hơn hai mươi tuổi. Đại Vũ vóc người cao lớn tráng kiện, uy vũ dũng mãnh, Tiểu Vũ lại anh tuấn bất phàm, võ công không tệ, nên Hoàng Dung thập phần thương yêu. Nhưng Quách Tĩnh nằm mộng cũng không nghĩ tới chuyện hai tên đồ nhi này trời sinh đã là dâm trùng, trải qua trăm trận mà kim thương vẫn bất khuất, lại còn có thể hút lấy âm tinh nữ nhân cùng mình giao hợp để bồi bổ. Quách Tĩnh rời khỏi đảo đã hai ngày, Hoàng Dung đang mang thai được bốn tháng, tiểu phúc có chút nhô lên. Sáng hôm đó, nàng một mình tản bộ trong trúc lâm gần quái thạch thành. Ánh dương quang sớm mai chiếu rọi lên thân thể tuỵệt mỹ diễm lệ của Hoàng Dung, nàng tuy đã hơn ba mươi tuổi nhưng phong tình vạn chúng, vừa phảng phất khí chất của nữ tử ngây thơ, vừa có phong vận mê người của thiếu phụ đang xuân. Khuôn mặt nàng mỹ diễm tuyệt thế, mềm mại mê người, toàn thân nhu nhuyễn vô cùng. Hoàng Dung đúng là vưu vật độc nhất vô nhị trong thiên hạ.. Nàng mặc một kiện áo lụa trong suốt, toàn thân trắng như tuyết hiển lộ, một cái áo lót ôm lấy nhũ hoa, hai điểm nho nhỏ chợt ẩn chợt hiện, nhũ câu (khe vú) sâu hun hút, khi Hoàng Dung hô hấp thì nhũ hoa không ngừng chiến động, làm người ta hô hấp cũng khó khăn. Chiếc áo lót kia căn bản không thể bao bọc song nhũ của nàng, Hoàng Dung cũng vì chuyện này mà phiền lòng, nghĩ đến khi khai hoa nở nhuỵ sẽ có tiết ra sữa, không hiểu lúc đó song nhũ còn lớn đến cỡ nào. Nhớ đến giấc mộng đêm qua, Hoàng Dung không nhịn được má phấn ửng hồng. Lúc này nàng đang ngồi trên một khối đá, hồi tưởng đến xuân mộng đêm qua: Trong mộng, Hoàng Dung đang tắm rửa, đột nhiên có hai bàn tay từ phía sau vươn ra nhắm đến tới trước nhũ hoa của nàng, Hoàng Dung cả kinh, trượng phu không có nhà, rốt cuộc người nào có thể lớn mật như vậy? Trong lòng vừa kinh vừa sợ, Hoàng Dung nhất thời quên cả tri hô, nam nhân phía sau lại càng lớn mật hơn. Hai bàn tay của y dùng sức xoa nắn song nhũ của nàng. Hoàng Dung tay chân luống cuống, nhìn thấy phong nhũ như tuyết của mình bị người ta chạm vào, lại còn thô bạo nhào nặn biến thành đủ các hình dạng. Đầu vú hồng hồng nhô lên như muốn xuất huyết, bị nam nhân kia dùng ngón cái và ngón trỏ kích thích, nhanh chóng cứng dần lên lại càng đỏ hồng. Hoàng Dung như bị điện giật, cả người ngã ra sau, thấy rõ được nam nhân đang khinh bạc nàng chính là nhị đồ đệ Tiểu Vũ mà nàng luôn thương yêu. Tiểu Vũ cười dâm đãng nói - Sư mẫu! Sư phụ đã lâu không cùng người truy hoa có phải không? Hôm nay để đồ nhi đến an ủi người, cho ta nếm thử mùi vị của Trung Nguyên đệ nhất mỹ nữ, đồ nhi nhất định làm cho người thoả mãn. Nói xong liền cởi bỏ quần áo rồi dùng đại nhục côn dài hai tấc kia xâm nhập vào trong tiểu âm huyệt của Hoàng Dung. Hoàng Dung kinh hãi nhắm chặt hai mắt, dạng hai đùi ra để cho trường thương của Tiểu Vũ tiến vào dễ dàng hơn. Tiểu Vũ được thể, kim thương ra ra vào vào trong người Hoàng Dung liên tục cho đến khi nàng xuất ra âm tinh.
0 bình luận