Chương 3: Mẹ hiền (phần 3)

Bà không nhìn điện thoại mà cậu đưa qua, mà hít sâu một hơi lấy hết dũng khí nói với cậu: — Phát à, sáng nay con nói với mẹ bé gà của con đau, hiện tại đã khỏi chưa? Vì đang chơi trò chơi nên lực chú ý của cậu đều đặt trên điện thoại, không để ý tới câu hỏi của mẹ: — Mẹ, mẹ vừa nói gì thế? Nhìn con trai mình không để bụng như vậy, mình phải lập lại lời nói xấu hổ ấy, bà Hà kìm nén giận dữ, dúm đũng quần cậu: — Này, này, mẹ nói cái này của con khỏi chưa? Nghe giọng mẹ nâng cao lên quãng tám, cậu mới ý thức tới mẹ mình nói về cái gì, rồi lập tức ngượng nghịu, hai má đỏ ửng, ấp a ấp úng nói: — Khỏe... khỏe rồi... — Không lừa mẹ chứ? — Vâng. Cậu gật đầu giống gà mổ thóc. — Cởi quần ra… để mẹ xem. Bà Hà không muốn bỏ dở nửa chừng, ra lệnh cho cậu. — Mẹ, con… Thằng Phát dù đã chọn được ba người đẹp trưởng thành, nhưng suy nghĩ vẫn là của thằng nhóc mới lớn. Cởi quần trước mặt mẹ mình tất nhiên sẽ cảm thấy xấu hổ, nên không muốn làm theo và nhăn nhăn nhó nhó trước mặt bà. — Con không nghe thấy sao? Mẹ bảo con cởi quần ra, con là do mẹ đẻ ra, có chỗ nào chưa thấy đâu, nhanh lên. Thấy cậu không hành động, bà Hà liền kéo quần nó. Có lẽ do kéo quá thô bạo, dây thun quần thể thao vướng vào quy đầu mẫn cảm, làm cậu hét lên: — Ai nha, từ từ, đau quá! — Con nói không đau nữa mà, sao vẫn đau, mẹ bảo con cởi thì cởi đi, không làm hại con đâu. Hồ Ngọc Hà nhìn cây gậy thịt trước mắt mà bất an, có lẽ chính bà cũng không nhận ra bản thân mình đã xúc động. — Con... con… Cậu uất ức, rõ ràng là mẹ kéo làm mình đau. Không đợi cậu nói dứt câu, bà ấy đã nhéo quy đầu cậu và nói một cách thâm sâu: — Phát, sau này con bị đau thì nói sớm cho mẹ biết, để đến khi vấn đề nghiêm trọng thì sẽ không thể chữa trị được nữa, nếu sáng nay mẹ không qua thăm con, sẽ không biết con bị đau cái đó, con hiểu chứ? Lúc này quy đầu mềm xìu nằm trong tay bà ấy, cảm giác lạnh như băng từ trên truyền xuống, kích thích thần kinh của cậu, nhưng cảm giác đó rất sướng nên cậu không làm ra phản ứng không cần thiết nữa: — Vâng, con biết rồi. Tay bà nắm dương vật thô to, không còn xấu hổ, chỉ cần không nhìn cậu khi nói, thì mình sẽ thoải mái và còn hơi hưng phấn, bà ấy không thể không so sánh dương vật con trai với dương vật chồng: "Cha nó cương lên chắc to và thô như thế này, không ngờ con trai cũng có cặc to thế này, nếu nó cương lên nhét vào mình…" Thằng Phát nhìn mẹ nắm dương vật của mình mà ngẩn người, nên hỏi: — Mẹ, mẹ đang làm gì vậy? Lời của cậu cắt đứt dòng suy nghĩ của bà, làm bà giật mình. May mà mình không nghĩ tiếp, nếu không mình thật sự không dám nhìn mặt con trai và chồng: — À, mẹ biết con bị đau, nên đặc biệt mua thuốc bôi cho con. Bà lấy từ sau lưng ra cái bình dịch bôi trơn đã xé nhãn. — Mẹ, đây là thuốc gì? Thằng Phát thấy không có nhãn mác nên hỏi. – Giời, mẹ sẽ hại con sao? Con chớ xía vào, nằm xuống, mẹ bôi lên cho con. Bà Hà không dám nhìn thẳng vào mắt cậu, cúi đầu, vừa nói vừa đổ dầu bôi trơn vào lòng bàn tay và chà xát, rồi nắm lấy dương vật mềm nhũn và vuốt ve. — Đau không? Ban đầu bà không dám dùng sức mạnh, nhẹ nhàng bôi dầu lên khắp dương vật và quy đầu. — Không đau, không đau. Lúc đầu cậu cũng xấu hổ, đè nén xúc động trong người, cố gắng không để dương vật cương lên trước mặt mẹ, dù cậu từng nhìn lén mẹ và cha làm tình, cũng đã rình coi mẹ thướt tha tắm, nhưng nhìn mẹ giả vờ bôi thuốc cho mình vẫn không thể kìm được. — Được rồi được rồi, không đau. Nhìn bà bôi dầu bôi trơn lên khắp dương vật mình, cậu vội vàng muốn kéo quần lên, cảm thấy xấu hổ khi để dương vật lộ ra trước mặt mẹ trong thời gian dài. Mà đây chỉ mới bắt đầu, vì bà vẫn chưa thấy dương vật trong tay có động tĩnh, đương nhiên không để cậu kéo quần lên: — Nhanh bỏ tay ra, sau khi bôi thuốc xong phải mát xa mới hấp thụ tốt. — Mẹ để con tự làm. — Con mau nằm xuống, ngoại trừ chơi game con còn biết gì nữa đây. Một tay bà nắm một nửa, nắm dương vật trong tay và bắt đầu sục lên cao xuống thấp. Bởi vì có tác dụng từ dầu bôi trơn, cậu cũng cảm thấy vô cùng thoải mái, thoải mái hơn lúc tự mình bắn súng, nghĩ vậy cậu hoàn toàn bỏ phản kháng, giống như trên mạng lưu truyền một câu nói miệng là cuộc sống giống như bị cưỡng gian, nếu không thể phản kháng vậy thì cứ hưởng thụ thôi. Quy đầu đang run đùi đắc ý ở trong tay bà ấy, dương vật ma sát với tay làm dầu bôi trơn tạo ra không ít bọt biển, sục mỏi tay thì bà đổi tay khác, nghiêng người về phía trước để hai vú sữa treo trên không trung, dù bị trói buộc bởi áo ngực nhưng vẫn lắc lư theo dao động ở tay. Cậu nằm trên giường, lúc này đã to gan cúi đầu nhìn vú mẹ đong đưa, thị giác bị tác động, kết hợp với kích thích trên dương vật làm cậu dần dần có cảm giác, quy đầu xìu cũng bắt đầu sưng lên lần thứ 4, dương vật trong tay bà không còn mềm nữa. P2
0 bình luận