Chương 2: Mẹ hiền (phần 2)

Nhìn bà Hà lo lắng, dì ta cười cười nói: — Ha ha ha, tôi nổi danh là mồm rộng, chỉ có đồ ăn ngon mới chặn được mồm tôi thôi. Bà ấy cũng bị dì ta chọc cười, biết dì ta là đang nói đùa, liền nói: — Được được được, tôi đãi bà một bữa thịnh soạn, nhưng bà phải chắc chắn không được nói việc này ra ngoài nhé, nếu bị người khác biết, mặt già này của tôi biết để vào đâu đây, còn có nhà của tôi cũng bị phá nát. Hiểu không? — Tôi biết, bà nghĩ tôi ngốc lắm sao, sao có thể kể loại chuyện thế này ra ngoài, bà yên tâm đi. Dì Thanh thề son sắt, cam đoan, làm bà Hà yên tâm, hạ phòng tuyến cuối cùng, quyết định quyết tâm thủ dâm cho cậu. — Vậy... Vậy lúc nào thì thích hợp chữa trị cho nó? — Loại chuyện này nên làm càng sớm càng tốt, không nên trì hoãn, càng kéo dài sẽ dẫn đến tình trạng vĩnh viễn. Dì ta sở dĩ thúc giục là vì lo lắng kéo dài bà Hà sẽ nhận ra sơ hở ở trong đó, sớm biến kế hoạch thành sự thật, cho dù sau này bà ấy có phát hiện ra manh mối thì đến khi đã sớm hãm thân sâu trong đó và không thể tự giải thoát. — Thế tôi đi ngay bây giờ hả? — Ừ, để tôi xem thời gian, bây giờ vẫn còn sớm chúng ta ăn cơm trưa trước đi, sau đó tôi mua cho bà ít đồ. Dì ta muốn cậu hồi phục thể lực, vì sáng sớm đã bắn liên tiếp nhiều lần, dù nó cứng như sắt thép cũng sẽ biến thành ngón tay mềm mại thôi. — Cái gì vậy? Hồ Ngọc Hà nghe không đi ngay, trong lòng thoải mái hơn nhiều. — Giời, bà chớ xía vào, bà đi nấu cơm trước đi, lát nữa bà sẽ biết. Nói xong, dì ta đứng dậy liền ra cửa. ... Cậu ở trong phòng ngủ làm bài tập hè, không biết dì Thanh vì cậu mà chế tạo một cái bẫy tình mẹ và cũng đã sắp xếp đâu vào đấy rồi, cậu chỉ cảm thấy hôm nay mẹ và dì Thanh nói nhỏ rất lâu và nhỏ đến mức cậu không nghe rõ chữ nào. Mà Hồ Ngọc Hà bị Cao Vân Thanh bỏ lại phòng khách đang đấu tranh về mặt đạo đức, nhưng vẫn thủy chung không nhảy ra cái hố sâu dì ta đào cho mình, thay vào đó, bà ấy còn cảm ơn bạn thân bày mưu tính kế và giữ bí mật cho mình. Bữa cơm trưa nặng nề trôi qua, không ai nói chuyện cả, làm cậu, nam chính trong kế hoạch này ngửi thấy mùi âm mưu, mẹ và dì Thanh trên bàn ăn cứ mắt đi mày lại, hình như trao đổi tin tức. Sau khi ăn cơm trưa, cậu liền trở về phòng mình, nằm trên giường chơi game, để lại hai người đẹp mang bí mật trong lòng ở lại phòng khách thì thầm to nhỏ, bố trí cuối cùng trước khi hành động. — Đây là thứ bà vừa mới đi mua đó hả? Bà Hà nhận lấy cái bình thủy tinh nhỏ màu rám nắng từ tay Cao Vân Thanh, cẩn thận xem xét: — Đây... đây... Đây là dầu thần Ấn Độ hả? Nhìn bà ấy kinh ngạc, dì ta liền cười: — Bà chỉ biết dầu thần Ấn Độ thôi à, đây là dầu bôi trơn hiện nay đang phổ biến, bà với ông nhà bà chưa dùng qua sao? Bà ấy nhìn bình thuốc nhỏ trong tay, lắc lắc đầu nói: — Chưa dùng qua, bà... bà mua cái này để làm gì? Tôi thủ dâm cho thằng Phát thôi, cũng không phải... bà... — Ha ha ha, bà đang nghĩ gì thế, tôi mua cái này cho bà là để bà thủ dâm cho nó một cách suôn sẻ, tôi hỏi bà, bà vào phòng nó sẽ nói gì, bà không tính nói thẳng là mẹ muốn thủ dâm cho con chứ? Bà nghe dì ta giảng, cảm thấy cũng có đạo lý nên gật gật đầu, tiếp tục nghe dì ta khoác lác. — Lát nữa bà xé cái nhãn ra, thằng Phát không phải nói với bà là cặc nó bị đau sao? Bà nói đây là thuốc mua cho nó, rồi bà có thể giương buồm thuận gió giúp nó bôi chất bôi trơn này lên cặc nó, thế là bà thủ dâm cho nó cũng không còn lúng túng, bà thấy đúng không? Dì ta nói vừa xé nhãn của cái bình xuống. Hồ Ngọc Hà cảm kích nói với bạn tốt: — Vân Thanh, cảm ơn bà nhiều lắm, sao tôi không nghĩ ra cách này, tôi còn nghĩ là lát nữa vào rồi thì nên nói gì với nó. — Cảm ơn cái gì, bà cứ khách sáo với tôi quá, tôi nhìn thằng Phát lớn lên mà, nó gặp chuyện, tôi là dì nó cũng không thể bỏ mặc, bà mau đi đi, tôi sẽ không vào. Dì ta nghĩ đến, trong chốc lát nữa bà ấy nắm thứ đó trong tay, thì dì ta sẽ kích động mất lý trí mất. — Được. Bà Hà cầm lấy đạo cụ dì ta mua cho mình, xoay người liền đẩy cửa vào phòng ngủ của cậu. Lúc này, cậu vẫn nằm trên giường chơi điện thoại, thấy mẹ mình tiến vào, còn sợ mẹ sẽ trách mình trưa không nghỉ ngơi còn chơi điện thoại nên nói trước: — Mẹ, con chơi một lát rồi ngủ ngay. — Không sao, không sao, con cứ chơi đi, hiếm lắm được nghỉ nên thư giãn mà. Hồ Ngọc Hà giấu tay sau lưng, ngồi lên giường cậu, nói: — Nào, để mẹ xem con đang chơi trò chơi gì? Cậu nhìn thấy bà Hà hôm nay có điểm khác thường, thấy mình chơi game mà vẫn hiền từ như vậy: — Vâng, là game vạn quốc thức tỉnh, gần đây rất hot. P2
0 bình luận