Chương 1: Mẹ hiền (phần 1)

Cao Vân Thanh ở sau tai Hồ Ngọc Hà nói ra kế hoạch tà ác mà dì ta suy nghĩ suốt đêm, là một người mẹ hiền, Hồ Ngọc Hà bất giác nghiêng người cách xa dì ta: — Đ-Để tôi... tôi thủ dâm cho nó? Cái… Cái này sao có thể chứ? — Tôi chưa từng gặp chuyện thế này, vậy nếu bà không đồng ý, thì đi bệnh viện khám thử thôi, nghe bác sĩ nói như thế nào. Dì ta biết bà Hà nghe được phương án trị liệu của mình thì nhất thời khó chấp nhận, cho nên, dì ta không có từng bước ép sát, mà áp dụng cách lấy lùi làm tiến. — Nhưng, bà đã nói nó bị thương do tâm lý, thì đi bệnh viện có ích gì? Lúc này, Hồ Ngọc Hà đã rối rắm và do dự. — Đúng thế, thật là, tôi thấy trên mạng nhiều người bị bệnh này có đi viện cũng không trị được, sau đó vẫn cần dựa vào người nhà bệnh nhân mới trị được, vả lại thằng Phát còn trẻ mà, vẫn còn đi học nếu ngộ nhỡ bạn học của nó biết nó đến bệnh viện khám bệnh này, bà thấy sau này nó còn có thể ngẩng cao đầu trước bạn học không? Đặc biệt là bạn học nữ sẽ nghĩ gì về nó? Nhìn dì ta giống là như đang bày mưu tính kế cho bà, thật ra là đang từng bước dẫn bà đi theo lối nghĩ của dì ta và không thể thoát ra. — Vậy chỉ có cách giúp nó thủ dâm thôi sao? Trong nội tâm bà Hà vẫn đang đấu tranh, bà ấy thật không dám cầm dương vật con trai và sục. Nho giáo hơn hai nghìn năm đã ăn sâu vào trong tiềm thức của người ta, Hồ Ngọc Hà không nằm trong ngoại lệ. Bà ấy ở nhà tự cho mình là mẹ hiền vợ đảm, chưa từng nghĩ một ngày nào đó mình phải thủ dâm cho con trai, cho dù là vì chữa bệnh cho nó. — Đúng đúng, tôi nghĩ đây biện pháp tốt nhất. Dì ta không nóng vội, thận trọng dẫn bà Hà vượt ra khỏi ranh giới cuối cùng của đạo đức con người. — Vân... Vân Thanh, bà có thể giúp tôi chữa bệnh cho nó không? Dù gì nó cũng là con tôi, tôi thật sự ngượng ngùng lắm. Bà Hà không quay đầu, cầu xin dì ta. — Này... Này… Dì ta không ngờ bà ấy lại đổ vấn đề lên người mình, chuyện này không nằm trong kế hoạch của dì ta, nên trong nhất thời dì ta không biết nên trả lời như thế nào. — Vân Thanh, cầu xin bà đó, giúp tôi đi. Bây giờ dì Thanh không hề kháng cự khi nói đến thủ dâm cho cậu, trái lại là còn có chút mong chờ. Chờ mong có thể ở trước mặt Hồ Ngọc Hà gióng trống khua chiêng nắm dương vật cậu và sục, nghĩ đến cũng cảm thấy kích thích rồi, làm người ta hưng phấn không thôi. Và bà biết cơ hội hôm nay khó kiếm được, mục đích là muốn làm Hồ Ngọc Hà chủ động, tự nguyện phục vụ thằng Phát, không thể vì ý niệm tham lam của mình mà làm hỏng âm mưu của mình: — Hà à, bà phải biết rằng trị bệnh cho nó không phải thủ dâm là chủ yếu, mấu chốt là ở bà đó. — Tôi á? — Đúng vậy, tôi đã nói với bà rồi mà, thằng Phát sở dĩ bị như thế, là do ngày hôm qua bà đột ngột về nhà và bắt gặp cảnh xấu hổ của nó nên nó bị nghẹn, sang chấn tâm lý vì thế cần bà xoa dịu vết thương của nó, dù có đổi nhiều người thì cũng công cốc thôi. — Như câu muốn tháo chuông cần tìm người buộc chuông hả? Bà Hà biết rõ dì ta không thể thay thế mình, đành phải nghĩ làm sao đối mặt với cậu, làm sao đối mặt với dương vật thô to của nó. — Đúng, đúng vậy, người trị được cho thằng Phát chỉ có thể là bà thôi. Dì ta cuối cùng nhấn mạnh Hồ Ngọc Hà là người duy nhất làm được, sau đó không nói nữa, giao lại quyền quyết định cho bà ấy, dì ta có thể thành công hay không phải xem tình mẫu tử mà Hồ Ngọc Hà dành cho cậu có đậm sâu không. Trong nội tâm bà lúc này đã nổi lên sóng gió, không thể ngồi yên nữa, đứng lên, đi tới đi lui trước mặt dì Thanh, còn cau mày, rất rõ ràng cho thấy nội tâm bà ấy đang giãy dụa kịch liệt. Cao Vân Thanh ở một bên, lẳng lặng nhìn bà ấy, không thúc giục, vì dì ta biết 80-90% bà sẽ đồng ý. Bà Hà đấu tranh trong lòng hơn nửa canh giờ mới dừng đi tới tới lui lui, dì ta biết nội tâm của bà đã đưa ra một quyết định khó khăn và chờ bà nói ra khỏi miệng. — Vân Thanh, làm như vậy sẽ ổn chứ? Bà Hà dừng lại, mở miệng dò hỏi hậu quả của việc này. — Làm thế thì có thể xảy ra chuyện gì được chứ, chỉ là giúp nó thủ dâm thôi, có làm đứt dương vật nó đâu? Dì ta cười nói đùa, che giấu niềm vui vì kế hoạch đã thành công. — Tôi nói chính sự với bà, mà bà vẫn còn đùa được, ý của tôi là tôi thủ dâm cho con sẽ không bị người khác biết, đúng không? — Trời ạ, hai người chúng ta và thằng Phát là tổng cộng ba người, bà không nói tôi không nói ai sẽ biết đây, nên bà cứ yên tâm đi. Bà Hà nhìn bạn thân trước mắt, vẫn không yên lòng: — Vân Thanh, bà sẽ không nói ra chứ? P2
0 bình luận