Chương 3

Trần Nhạc Linh đi một vòng trường, cả sân vận động cũng không thấy đâu. Cuối cùng lại phát hiện một nhóm người đang tụ tập trong góc vắng vẻ bên cạnh thư viện. Từ xa đã nhìn thấy Trần Thanh Ngọc bị một đám nữ sinh đẩy vào góc tường ăn hiếp. Cầm đầu là Chu Uyển Đình, một đại tiểu thư nổi tiếng kiêu căng và ngạo mạn trong trường. Nguyên do là bởi vì có lần Chu Uyển Đình chủ động nói chuyện với Trần Thanh Ngọc mà bị cô ấy ngó lơ không thèm trả lời, cô ta liền tức điên lên thề phải cho Trần Thanh Ngọc một bài học. Trần Nhạc Linh đứng một bên cũng thấy hoảng sợ định quay đi tìm bảo vệ, thì bất ngờ lại chứng kiến cảnh Trần Thanh Ngọc hung hăng quật đám nữ sinh kia ngã xuống đất, kêu gào đau đớn. Cô biết Trần Thanh Ngọc thường xuyên luyện tập thể thao nhưng không nghĩ tới cô ấy lại khỏe như vậy. Cuối cùng đám người đó bị đánh cho bỏ chạy, còn không quên mắng cô ấy là đồ con hoang. Trần Thanh Ngọc sắc mặt vẫn lạnh lẽo như cũ đi ra cổng trường. Lúc cô ấy quay lại, Trần Nhạc Linh đã về xe. Trên đường người con gái len lén nhìn Trần Thanh Ngọc, thấy cô ấy đang trầm mặc nhìn ra ngoài cửa xe. Trần Nhạc Linh nhớ lại những lời mà đám người kia nói, không biết vì sao trong lòng lại cảm thấy có chút khó chịu. Rõ ràng cô không ưa người chị kế này, nhưng suy cho cùng thì vẫn là người một nhà. Nhìn thấy cô ấy bị người khác bắt nạt như vậy cũng có phần bứt rứt trong người. Sau khi về tới phòng, Trần Nhạc Linh chợt nhìn tới hộp quà trên bàn học mình. Nhớ tới lời nhờ vã của Giai Kỳ, chần chừ vài giây rồi quyết định đi qua gõ cửa phòng Trần Thanh Ngọc. Đây là lần đầu tiên trong suốt mấy năm trời cô chủ động qua phòng chị gái mình. Khoảnh khắc Trần Thanh Ngọc ra mở cửa, chính cô ấy cũng vô cùng kinh ngạc. Vài giây sau cô ấy mới cất giọng. “Em tìm chị có chuyện gì à?” Vì là lần đầu đi chủ động tìm cô ấy nên Trần Nhạc Linh có hơi ngại ngùng, trước tiên đưa đến trước mặt cô ấy hộp quà của Giai Kỳ. “Cái này là quà tặng của chị, nhân ngày lễ tình nhân đó. Có thư trong đó nữa, chị nhớ đọc." Giai Kỳ đã dặn cô không được nói tên cô ta ra nên Trần Nhạc Linh cũng không nói. Trần Thanh Ngọc ngẩn người nhìn cô, im lặng không có chút phản ứng nào.
0 bình luận