Chương 2

"Chào Lâm phu nhân, tôi là Chu Trường Minh." Đồng tử Tô Tình bất an chấn động, một lúc lâu mới thoáng có chút thẹn thùng đưa tay ra nhét vào trong tay Chu Trường Minh, xúc cảm quen thuộc làm cho hai gò má Tô Tình ửng đỏ. "Chào Chủ tịch Chu, tôi là Tô Tình." "Quá khách sáo rồi, cô gọi tôi Trường Minh là được." Bàn tay to kia chỉ nắm một cái liền rời đi, trong lòng Tô Tình có chút mất mát. Nhưng sau khi ông xã đi tới bên cạnh cô, mất mát liền biến thành áy náy: "Ông xã, em đi thay quần áo, anh dẫn, dẫn Trường Minh đi rửa tay, rồi ngồi xuống ăn trước đi." "Được, bà xã vất vả rồi." Tô Tình xoay người đi về phía phòng ngủ lầu hai, phía sau truyền đến giọng nói tràn đầy ý cười của Chu Trường Minh: "Tình cảm vợ chồng của hai người thật tốt." "Để ngài chê cười rồi... Tay nghề của Kiều Kiều cũng không tệ lắm, xin đừng khách khí..." Tiếng cười nói của hai người càng lúc càng nhỏ, Tô Tình cũng đi tới cửa phòng, cô ngồi phịch trên mặt đất. Bởi vì sợ hãi, bởi vì cấm kỵ, trái tim của cô giống như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, đập bịch bịch không ngớt. Cấp trên của ông xã, vậy mà lại là đối tượng trong trò chơi của cô. Thậm chí ngay giữa trưa hôm nay, cô còn bị cấp trên của ông xã hút ngực sữa đụ lỗ dâm trong trò chơi. Trên thế giới làm sao có thể có chuyện trùng hợp như vậy... "Bà xã, em thay quần áo xong chưa?" Có lẽ là thời gian có chút lâu, Lâm Kính tìm cô hỏi han. "Ưm… Sắp rồi... Hai anh ăn trước là được rồi." Cơ thể dựa lên trên cửa, Tô Tình từ trên mặt đất bò dậy, tâm hoảng ý loạn cô tiện tay cầm một cái váy dài màu đỏ từ trong tủ quần áo ra thay, thay xong quần áo, lập tức đi xuống lầu. "Bà xã, mau lại đây, Chủ tịch Chu còn chờ em đó." Tô Tình vừa xuất hiện, hai cặp mắt của hai người đàn ông trên bàn ăn nhất thời tỏa sáng. Váy đỏ thắt eo tôn lên vai và cổ trắng nõn vô cùng mê người, mái tóc màu đen gợn sóng lớn tùy ý kẹp ở phía sau gáy, vài sợi không nghe lời rũ xuống phía trước ngực, có vẻ thành thục lại gợi cảm. "Lâm phu nhân thật sự xinh đẹp hơn rất nhiều so với trong ảnh." Nãy giờ Tô Tình né tránh tầm mắt của Chu Trường Minh, lại bởi vì những lời này mà mãnh liệt đối diện với ánh mắt của hắn, lại bị cặp mắt tràn đầy thâm ý kia nhìn, trong lòng cô càng hoảng loạn, vội vàng né tránh. Hắn đã sớm nhìn thấy ảnh của cô sao? Chẳng lẽ lúc trò chơi vừa bắt đầu, hắn đã biết cô là ai?! "Chủ tịch Chu nói đùa, trong công ty ai không biết vợ của ngài đẹp như tiên nữ trên trời." Lâm Kính đứng dậy, gọi Tô Tình ngồi xuống bên trái của hắn, Chu Trường Minh ngồi bên phải, "Bà xã, muốn uống chút rượu vang đỏ không?" "Được." Một ly rồi một ly rượu cho vào bụng, lá gan của Tô Tình lớn hơn một chút, hơn nữa hai người này đều nói chuyện công việc trong công ty, không hề nhắc tới cô nữa, lúc này cô mới xem như được thở phào nhẹ nhõm. Tựa hồ là nhận thấy được sự thả lỏng của cô, hai mắt Chu Trường Minh híp lại, rõ ràng hắn là người tướng mạo thô kệch, lại có thêm một phần ý vị của một con hồ ly già. Một bàn tay của hắn vươn tới thắt lưng Tô Tình, sờ soạng hai cái, liền kéo khóa kéo bên hông váy xuống. Mà Tô Tình bị kéo khóa kéo xuống, bị dọa đến thân thể cứng ngắc, cô bất an nhìn về phía Chu Trường Minh, nhìn cặp mắt híp lại kia, cảm giác quen thuộc xông lên đầu, lỗ dâm lẳng lơ vậy mà lại co rút nhè nhẹ phun ra chất nhầy.
0 bình luận