Chương 2

Tuấn Kiệt rửa bát xong cũng ra phòng khách ngồi, cô nhường một phần ghế cho anh, thuận theo đó nằm lên đùi anh, chiếm đóng toàn bộ sô pha. Khi còn nhỏ, Hồng Ngọc rất dính người, xem TV cũng không ngồi yên, nhất định bắt anh phải ôm hoặc dựa vào người anh. Nhiều năm như vậy dần dần tạo thành thói quen. Hồng Ngọc bắt đầu vào cao trung thì số lần hai người gặp nhau cũng ít dần. Khoảng thời gian trước Tuấn Kiệt vô cùng bận rộn, cuối tuần thường ở lại công ty để tăng ca, đã gần một tháng hai người chưa gặp nhau rồi. Tuấn Kiệt nhìn mấy hộp quà trên ghế sô pha thì hỏi: "Bạn học tặng?" "Vâng." Có vài bạn học tặng quà sinh nhật cho cô, từ trước đến nay nhân duyên của cô không tồi. Dường như dự đoán được câu tiếp theo anh sẽ hỏi gì, Hồng Ngọc lại nói tiếp. "Bạn học nữ." Thật ra cũng có của bạn học nam, nhưng cô không muốn Tuấn Kiệt biết. Tuấn Kiệt cười nhẹ không nói gì. Lúc này TV đang chiếu bộ phim thần tượng, nam chính và nữ chính đang cãi nhau. Bên này hai anh em họ nói chuyện câu được câu không. "Dạo này học tập thế nào?" "Vẫn ổn ạ." "Ở chung với bạn học thế nào?" "Khá tốt ạ." ... Cô gái nhỏ gối đầu lên đùi anh đã mệt, ngủ lúc nào không hay biết. Anh lấy điều khiển từ xa tắt TV. Nháy mắt phòng khách trở nên yên tĩnh, chỉ nghe thấy tiếng hít thở khe khẽ, yếu ớt của Hồng Ngọc. Khuôn mặt hoàn mỹ của Hồng Ngọc đều được di truyền từ cha mẹ, một tiểu mỹ nhân sắc nước hương trời. Làn da trắng nõn tinh tế, vô cùng mịn màng, ngũ quan trên mặt mang theo nét trẻ con tinh tế xinh xắn. Đẹp nhất vẫn là đôi mắt của cô, đôi mắt ngập nước hệt như con nai nhỏ, thanh thuần linh động. Mỗi lần anh tức giận, cô không phản bác lại được thì lại mím môi, đôi mắt ngập nước nhìn anh. Cứ nhìn anh như vậy. Cơn tức giận sẽ tiêu tan. Mà nay đôi mắt xinh đẹp đó đã khép lại, che khuất ánh sáng sáng trong. Tóc Hồng Ngọc rất dài, đen mềm mượt. Anh rất thích nghịch tóc cô, hệt như con cá nhỏ, giữ cũng không giữ được, trốn thoát khỏi tay anh qua kẽ hở giữa các ngón tay. Mà lúc này mái tóc dài đã bị vén sang một bên, để lộ phần cổ thiên nga trắng nõn. Cô mặc quần áo rất mỏng, đôi chân trắng nõn gác lên thành ghế sô pha, ánh sáng chiếu vào càng thêm trắng hơn. Da thịt thiếu nữ mướt mát như mỡ dê, tinh tế, mềm mại.
0 bình luận