Chương 5

Phía trên, Tịch Phụng bắt đầu nếm vành tai nho nhỏ của An Huyên. Đầu lưỡi như con rắn nhỏ uốn éo quấn lấy miếng sụn mềm hồng hồng, đẩy đưa ve vuốt lỗ tai nhỏ xíu như thể cái lỗ xinh xắn đó sẽ ướŧ áŧ như lỗ nhỏ đang khóc ròng vì sự xâm nhập của Tịch Minh. – Tất cả là lỗi của cô giáo. – Tịch Phụng lạnh nhạt quy kết – Cô đã khơi lên du͙ƈ vọиɠ của chúng tôi thì cô phải có trách nhiệm dập tắt nó. – Vậy thì khó cho bảo...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng coin
0 bình luận