Chương 4

Kỹ nam ôm đũng quần, nghiến răng nhắm mắt lại lướt qua Trịnh Vạn, Trịnh Vạn quay người đóng sầm cửa lại. "Trương Việt Các, trong ngày cưới của cậu và con gái tôi, tôi đã nói gì với cậu?" Trương Việt Các biết rằng sắp có chuyện lớn, cậu đã nghe Trịnh Xảo kể rất nhiều về những chiến công hiển hách của cha cô, cậu cảm thấy có lẽ mình sẽ không còn mạng bước ra khỏi căn phòng này, cậu nhặt một chiếc quần đùi lớn dưới đất mặc vào, tuyệt vọng liếc nhìn Trịnh Vạn, ngoan ngoãn cúi đầu xuống. Trịnh Vạn vung nắm đấm lên. Trương Việt Các đã từng nghe nói rằng khi cha vợ của cậu còn trẻ đã từng đánh chết người, bây giờ cậu đã tự mình nhận ra độ xác thực của tin đồn này. Cú đấm đầu tiên trúng vào hốc mắt, Trương Việt Các choáng váng, lùi lại phía sau hai bước, suýt chút nữa là không đứng dậy được, đầu phát ra tiếng ong ong. Trịnh Vạn lại tiến lên một bước, lại đấm một cú vào Trương Việt Các khiến cậu gục đầu xuống đất. Đầu tiên, Trịnh Vạn đá vào bụng cậu, mũi giày da khiến nội tạng của cậu đau như bị xoắn lại với nhau, Trương Việt Các ôm người cuộn thành một quả bóng, nhưng Trịnh Vạn vẫn tiếp tục đá cậu, đá vào đầu, cánh tay, chân và lưng. Trương Việt Các ôm chặt đầu, run rẩy mỗi khi bị đá và không trốn tránh. Thấy cậu khá có kinh nghiệm trong việc phòng thủ khi bị đánh, Trịnh Vạn không yên tâm, cúi xuống nắm tóc cậu, kéo lên và đá cậu một cú thật mạnh vào xương sườn. Sau khi buông tay, Trương Việt Các cong người trên mặt đất, không ngừng nôn mửa, nôn ra mấy ngụm nước đắng, rồi lại cuộn tròn trên mặt đất chờ đợi những trận đòn tiếp theo. Trịnh Vạn bỏ đi, đập vỡ một chiếc ghế dài bằng gỗ, tháo dỡ các chân của chiếc ghế dài rồi đi tới, giơ tay về phía lưng Trương Việt Các và đánh mạnh nó lên. Sau khi bị đánh vào cột sống, cả người Trương Việt Các căng thẳng lên Trịnh Vạn nhân cơ hội này tấn công vào phần bụng lộ ra của cậu. Sau khi đá vài lần, Trương Việt Các bắt đầu rên rỉ bò về phía trước, nhưng Trịnh Vạn vẫn đi theo đá cậu, đồng thời đánh cậu bằng thanh gỗ trên tay, y trèo lên và đuổi quanh phòng hai lần, Trương Việt Các bị ép vào góc, ôm chân bố vợ thật chặt, ngẩng đầu lên cầu xin: "Ba, ba... Đừng đánh con nữa ba..." Trịnh Vạn nhìn thấy nước mũi và nước mắt của cậu cùng chảy ra, với vẻ mặt đáng thương và dâm tiện. Đúng vậy, khó trách sao cậu vẫn luôn nhát gan như vậy, chấp nhận nghe chửi mắng như một đứa con dâu nhỏ, hoá ra cậu ta là một thằng gay thèm người an ủi. Trịnh Vạn càng nghĩ về điều đó càng tức giận, y bóp cổ Trương Việc Các và nhấc cậu lên, tát vào mặt cậu xoay trái xoay phải. Khóe miệng của Trương Việt Các đã bị phá vỡ, khuôn mặt cậu bê bết máu và những cú đấm mới đó cũng bị sung huyết và sưng lên. Trịnh Vạn buông tay, Trương Việt Các trượt xuống đất, đau đến mức cậu không thể cử động được, cậu ho ra máu, nằm thở hổn hển. Nhìn cậu như vậy, Trịnh Vạn cảm thấy cậu ta nhìn sao cũng không xứng với con gái của y. Nếu không phải Trịnh Xảo nói thích cậu ta , thì sao y có thể nguyện ý gả con gái cho một tên khốn như này. Con gái ngốc, con thích cậu ta ở điểm nào, cậu ta trông như một thằng điếm, mới cưới vài ngày đã ra mặt ngoại tình, lại còn ngoại tình với một người đàn ông.
0 bình luận