Bố Vợ Dạy Dỗ Thằng Con Rể
Sett Quyền Anh
Chương 2
Trịnh Vạn đã một mình nuôi nấng con gái hơn 20 năm, giờ con gái cũng đã lấy chồng nhưng y không có ý định tách khỏi cô, vẫn ở chung một chỗ như cũ, cũng thuận tiện giám sát con rể này. Nhân tiện. Có cha vợ chặn ở cửa, đám bạn thân không tốt của chú rể cũng không dám đến làm loạn chuyện động phòng, nửa đêm đã rời đi. Trịnh Vạn nằm ở cửa nghe ngóng, bên trong rất yên tĩnh. Y cho rằng có lẽ là do hai đứa nhỏ mệt mỏi nên ngủ thiếp đi, hoặc là con rể hiền lành dịu dàng quá nên cũng thả lỏng người, chắp tay sau lưng bước ra ngoài.
Ngày hôm sau, hai đứa nhỏ dậy khá sớm, từ lầu hai đi xuống thì đụng phải Trịnh Vạn đang cởi trần, chỉ mặc một chiếc quần dài đang ngồi ăn sáng trong bếp.
Trịnh Xảo liếc mắt nhìn y một cái, nói: "Cha, bây giờ trong nhà đã có người ngoài rồi, cha chú ý một chút được không?
Trịnh Vạn đút một que bột chiên giòn vào miệng nói: "Chú ý cái gì? Người ngoài nào? Bây giờ đều là người trong nhà. Hơn nữa đã là cha rồi còn có cái gì phải chú ý nữa? Phải không Tiểu Trương?"
Trương Việt Các vội vàng gật đầu, cúi đầu nhìn cũng không dám nhìn y, đi vào phòng bếp nấu nấu cháo cho Trịnh Xảo.
Ngày hôm sau, hai đứa nhỏ dậy khá sớm, từ lầu hai đi xuống thì đụng phải Trịnh Vạn đang cởi trần, chỉ mặc một chiếc quần đùi đang ngồi ăn sáng trong bếp.
Trịnh Xảo lườm y một cái nói: "Ba, bây giờ trong nhà đã có người ngoài, ba có thể chú ý hơn một chút được không?"
Trịnh Vạn đút một que bột chiên giòn vào miệng, nói: "Chú ý đến cái gì? Người ngoài nào? Bây giờ hai đứa đã là vợ chồng, hơn nữa ba cũng đã là ông chủ lớn, sao phải để ý đến những lời dị nghị của người khác làm gì? Đúng không Tiểu Trương?"
Trương Việt Các vội vàng gật đầu, cúi đầu không dám nhìn Trịnh Vạn, đi vào bếp nấu cháo gạo trắng cho Trịnh Xảo.
Trịnh Xảo ngồi bên cạnh ba mình, vẫn không ngừng nói ông, cô nói: “Ba, Ba cũng biết mình là ông chủ lớn, sao ba có thể cởi trần ăn mặc như vầy đi lại trong nhà trước mặt con gái như vậy chứ? Như bây giờ trời lạnh thì như vậy cũng được đi, nhưng nếu trời nóng... Sẽ để lại ám ảnh cả đời đó ba!"
Trịnh Vạn bị con gái càm ràm đến nhức đầu, nói: “Được, được cha đi thay đồ khác.” Ông đứng dậy đi lấy một chiếc áo thun to để mặc vào.
Trương Việt Các nấu cháo và mang nó ra, thấy Trịnh Vạn đã mặc quần áo đàng hoàng, cuối cùng cậu cũng dám ngẩng đầu lên.
Sau khi Trịnh Vạn ăn xong phần của mình, ông đưa tay lấy nửa bát cháo của con rể ăn, Trương Việt Các không còn cách nào khác đành phải múc lại một bát khác.
Thấy Trịnh Vạn lại uống cạn thứ trên tay, Trương Việt Các vội vàng nhỏ giọng hỏi: "Ba... Ba còn ăn nữa không? Con đi lấy thêm cho ba một bát nữa?"
Con gái Trịnh Xảo này từ nhỏ đã không biết kính trọng Trịnh Vạn nên cô rất ít khi gọi y bằng "Ngài", nhưng con rể này lại lần lượt gọi "Ba" và "Ngài", điều này khiến y cảm thấy rất thoải mái, y lại vung tay lên nói: "Thêm một bát nữa."
Sau đó, y giáo huấn con rể: "Tiểu Trương, con đã về làm con rể nhà này thì chính là người trong nhà, đừng câu nệ như vậy? Làm như cha giống bà mẹ chồng độc ác ức hiếp con dâu vậy."
Trịnh Xảo trợn mắt nhìn y một cái, nói: "Ba chỉ cần tự mình biết vậy là được rồi."
0 bình luận