Chương 3: Đứa trẻ 13 tuổi thủ dâm

Hoàng Minh chơi game cả buổi chiều, đến tấm bốn năm giờ chiều, mẹ cậu ra ngoài mua đồ ăn, nửa thân trên bà vẫn mặc chiếc áo sơ mi ngắn tay màu trắng, nửa thân dưới đã thay một chiếc váy bó sát màu be, mẹ cậu thay váy để tiện cho việc đi chợ, váy xếp ly quá bồng bềnh, rất dễ đụng vào mấy nơi dơ bẩn trong chợ. Bà cởi chiếc váy xếp ly ra và đi một đôi tất lụa trong suốt màu trắng, đôi tất này mỏng như cánh ve sầu và mịn màng như nhung, cực kỳ mỏng manh trong suốt, không giống với đôi tất màu da ban nãy, đôi tất ban nãy màu hơi ngả vang, nhưng đôi tất này hoàn toàn trong suốt, có thể thấy rõ sơn móng chân màu sâm panh qua lớp tất bọc các ngón chân của bà. Mẹ cậu cầm túi xách đi ra ngoài mua đồ, trước khi đi còn dặn dò Hoàng Minh: “Hoàng Minh, bác đi mua đồ đây, con ở nhà phải ngoan ngoãn, đừng chạy lung tung, biết chưa?” “Con biết rồi, con biết rồi, bác đừng lải nhải nhiều như vậy nữa, con biết rồi mà.” Đến tối mẹ cậu đi mua rau về, vừa mở cửa ra đã thấy em họ vẫn ngồi chơi game dưới sàn. “Hoàng Minh à, sao con vẫn còn chơi? Con muốn chơi đến bao giờ nữa? Bác cho con chơi được một lúc rồi đấy, bây giờ không được chơi nữa, con về phòng ngủ đọc sách giống anh Thanh Tùng đi, rảnh rỗi quá thì lấy bài tập nghỉ hề ngày mai ra làm, chắc con cũng nợ nhiều bài tập nghỉ hè lắm đấy.” “Bác đừng lải nhải nữa được không, bài tập nghỉ hè thì cứ để con về trường chép bài của bạn là được rồi, việc gì phải tự làm? Trời ơi, con có cách hết, bác không phải lo, bác cũng đâu phải mẹ của con.” Nghe những lời này của Hoàng Minh, khuôn mặt mẹ cậu tái nhợt vì tức giận, bà vốn đang vui vẻ chuẩn bị đi vào bếp để nấu những món ăn mà Hoàng Minh thích, vừa nghe thấy những lời này của Hoàng Minh, bà lập tức nổi trận lôi đình, đôi bàn chân vốn thon thả xinh đẹp trắng như tuyết của bà cũng không ngừng giậm trên sàn nhà vì khẩn trương. “Hoàng Minh, sao con có thể nói chuyện với bác như vậy? Bác là bác của con, cũng giống như mẹ của con, bác nói không được chơi thì tức là không được chơi, con mau về phòng làm bài đi, một là đọc sách, hai là ngủ, không được phép chơi game nữa, con cứ chơi game hoài như vậy thì sẽ mù mắt đấy, sao con có thể không nghe lời người lớn như vậy, mau về phòng đi. Thanh Tùng, con qua đây cất máy chơi game của em nó đi.” Thanh Tùng nghe mẹ nói muốn cất máy chơi game của Hoàng Minh thì vô cùng vui mừng, cậu vội vàng ba chân bốn cẳng chạy tới rút máy chơi game và mang về phòng. Lúc này, tinh thần phản kháng của Hoàng Minh cũng trỗi dậy, nó nhìn khuôn mặt xinh đẹp của bà hết trắng bệch rồi lại đỏ bừng vì tức giận, hai bàn chân được bọc trong tất lụa cứ không ngừng gõ nhịp trên mặt sàn. “Bác à, sao bác lại cất máy chơi game của con, dù sao con cũng là khách, bác cứ thế này thì con sẽ về nhà đó, con không ở nhà bác nữa, con muốn chơi game, con muốn chơi game.” Mẹ cậu đẩy chiếc kính gọng vàng trên mặt, trợn to mắt lớn tiếng mắng Hoàng Minh. “Hoàng Minh, con cũng có chừng có mực thôi, bác đã cho con chơi game cả buổi chiều rồi, con còn muốn chơi đến bao giờ, đừng có cãi nữa, ban nãy bác đi cả chặng đường xe mua đống đồ ăn cho con, còn định nấu vài món ngon cho con, vậy mà con lại dám nói chuyện như vậy với bác.” Thấy bà tức giận như vậy, Hoàng Minh cũng không dám cãi lại, liền nằm úp sấp trên sofa, nhắm mắt giả bộ ngủ. Mẹ cậu nhìn thấy Hoàng Minh nhắm mắt lại cũng xoay người đi vào phòng bếp chuẩn bị bữa tối. Hoàng Minh nằm trên sofa giả bộ ngủ, mở mắt ti hí thấy bà đang đứng duyên dáng trong phòng bếp, đưa lưng về phía nó, nghiêm túc bận rộn làm bữa tối. Hoàng Minh nhìn bắp chân tròn trịa được bọc trong đôi tất trong suốt và cả lớp sơn móng màu rượu sâm panh trên những ngón chân của bà, nước sơn móng chân mịn màng màu rượu sâm panh trông càng mờ ảo và quyến rũ hơn qua lớp tất lụa siêu mỏng. Lúc này Thanh Tùng đang lén quan sát Hoàng Minh từ trong phòng ngủ, thấy Hoàng Minh đang đặt tay lên đũng quần của mình, nó còn dám đưa tay lên xuống, nhìn chằm chằm vào đôi chân đi tất của mẹ cậu không chớp mắt, Thanh Tùng thấy vậy thì cảm thấy hơi khác thường, đồng thời cũng đôi chút tức giận, thằng em họ Hoàng Minh đang làm cái gì vậy? Tay đặt ở đũng quần, mắt thì dán chặt vào đôi chân đi tất của mẹ cậu, chẳng lẽ nó đang nhìn mẹ cậu để thủ dâm? Thanh Tùng không dám khẳng định, dù sao Hoàng Minh cũng chỉ mới 13 tuổi , ngay cả khi một cậu bé 13 tuổi có hứng thú với phụ nữ thì nó cũng nên thích mấy đứa con gái trong lớp, chứ sao có thể nảy sinh hứng thú với một người phụ nữ trung niên ở độ tuổi 40 như mẹ cậu được. Thanh Tùng trầm tư suy nghĩ trong chốc lát, cảm thấy bản thân mình đã nghĩ quá nhiều, mẹ cậu là bác của Hoàng Minh, tuổi tác còn lớn hơn mẹ Hoàng Minh nữa. Tuy mẹ cậu rất xinh đẹp, thường xuyên đi đôi tất lụa duyên dáng, nhưng Hoàng Minh mới chỉ 13 tuổi, chắc là nó không thể nảy sinh tà niệm gì với một bà già.
0 bình luận