Chương 12
Khi Mạnh Cường đứng dậy, tôi thấy hắn khẽ nở một nụ cười cực kỳ xấu xa. Điều này làm tôi lo lắng cho mẹ tôi. Nhưng ai ngờ, khi tôi nhìn mẹ tôi, tôi phát hiện khuôn mặt lạnh lùng ngàn năm không thay đổi của bà lúc này thoáng hơi dãn ra, khóe miệng hơi cong lên, bà nhìn Mạnh Cường bước đi lên đến bục giảng, ánh mắt bà ấy phảng phất có vẻ hơi sợ hãi, nhưng tôi cũng có thể thấy một sự mong đợi từ trong ánh mắt đó?! Tôi nhìn thấy mẹ tôi...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng
0 bình luận