Chương 38

Miệng tôi cười méo xệch với Minh. Tôi đang vừa tính cách gì đó để kéo Minh ra kỏi khu rừng, vừa cầu nguyện rằng dù có khoái cỡ nào thì Mai và Tùng cũng đừng có rên lớn quá. – Anh vừa đi coi mấy cái bẫy anh đặt. Được ba con… cũng khá. Hùng, em ngủ ngon không? Tối qua anh phải đưa em về tận nhà. Dù sao cũng cảm ơn em. Nhờ có em tâm sự cùng anh nên anh đã không cảm thấy buồn nữa. Tôi cố mỉm cười đáp lễ. – Em thích ăn...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng coin
0 bình luận