Chương 12

Thấy tôi hết nhìn anh chàng lạ mặt rồi đến nhìn chị Hân, anh Tùng phì cười. Tôi nghĩ chắc lúc đó mặt tôi ngốc lắm lắm. Chị Hân nhoẻn miệng cười. Trông chị thật thanh lịch. Chị chùi chùi lòng bàn tay vào vạt áo rồi bước nhanh đến chỗ tôi. Trước khi tôi kịp hiểu ra chị định làm gì thì chị đã nhón chân lên và thò tay nắm lấy mớ tóc vàng của tôi. – Cậu em trai. Em khỏe không. Trời ạ. Em cao hẳn lên nhỉ. Nhìn ra dáng quá đi. À để chị...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng coin
0 bình luận