Chương 3

Nhưng hắn lại khoác trên mình một bộ đồ khá kì lạ số với thế giới này. Ấy vậy mà bộ đồ còn rác hơn 60% khiến không ít vùng kín bị phơi ra ngoài. - Ký chủ mỗi lần xuyên qua từng thế giới thì phải đi quá đường hầm không gian. Vì hiện tại ký chủ còn yếu cộng thêm bộ đồ không phải chất liệu có thể chống chịu tốt nên rách ra là phải rồi. - M*, vậy sao ngươi không nhắc trước. - Do ký chủ không hỏi, hệ thống sẽ không nói. - M* m*y, hệ thống như cái *. x Thanh niên mắng, hắn không ngờ hệ thống lại không đáng tin cậy như vậy, nếu không phải do đường hầm đó ngắn thì hắn đã tan xương cốt nát thịt rồi. Cái cảm giác đấu đớn đó hắn chưa bao giờ trải quá cả. - Yêu cầu ký chủ có thái độ tốt với bổn hệ thống nếu không hệ thống sẽ xóa đi sự tồn tại của ký chủ và đi tìm chủ nhân mới. Âm thành của hệ thống làm Tuấn Kiệt bất ngờ.Không biết có bao nhiêu người bị hệ thống xóa bỏ rồi nhỉ. Như biết được suy nghĩ của Tuấn Kiệt, âm thành hệ thống lần nữa vang lên: - Ký chủ chính là chủ nhân đầu tiên của hệ thống, chỉ cần ký chủ làm theo nhiệm vụ mà hệ thống đưa ra thì sẽ được những phần thưởng có giá trị. Lần này, Tuấn Kiệt cũng không có chửi rủa nữa. Thân là người thông minh hắn biết cái gì có lợi, cái gì có hại. Với tình trạng trước mắt hắn chỉ có thể mong chờ vào hệ thống. Nhìn xung quanh một hồi, Tuấn Kiệt liền hỏi hệ thống: - Hệ thống, đây là đâu. - Không rõ. - Năm bao nhiêu??? - Không rõ. - Nhân vật chính Dương Quá đang ở đâu? - Không rõ. "M* n*." Tuấn Kiệt chửi rủa trong lòng nhưng không đám nói ra. Chỉ hỏi: - Hệ thống rốt cuộc ngươi giúp cho ta cái gì a? Đường cũng không, năm cũng không biết vậy còn gì để giúp. - Ký chủ có thể mở cửa hàng hệ thống để mua những đồ cần thiết. Âm thanh hệ thống vang lên. Cuối cùng cũng cho chút thông tin cần, Tuấn Kiệt thầm nghĩ nhưng vẫn nhanh tay mở cửa hàng hệ thống. Chủ thấy: " Quần áo nguyên bộ 20 vàng... Hamburger 50 vàng... Công pháp: "Cửu Âm chân kinh." 1000 vàng. Công pháp: "Tiên Thiên Công". 1000 vàng. Công pháp: "Ngũ độc Công.". 900 vàng. Cửa hàng vậy mà có cả công pháp của thế giới này. Tuấn Kiệt thầm nghĩ. Không ngần ngại, hắn liền nhanh chóng lựa chọn mua quần áo với đồ ăn để hả dạ. Chưa gì hắn đã mất tới 100 vàng nhưng Tuấn Kiệt cũng chẳng quá quan tâm bởi vàng của hắn dư dả a. Ăn xong, Tuấn Kiệt bắt đầu quá trình đi thu phục nữ... à nhầm tìm con đường ra khỏi khu rừng rậm, dù từ vì của hắn đạt tới Luyện Khí trung kỳ nhưng hắn cũng đâu biết thế giới này phân chia cảnh giới như thế nào đâu. Nhưng Tuấn Kiệt là người sống với điện tử lại rồi. Hắn chưa bao giờ đi xa mà thiếu điện thoại hay đồng hồ thông minh. Vì vậy chỉ đi được một lúc hắn liền nhận ra bản thân hắn căn bản khô g biết đường đi, càng đi càng mất phương hướng. Nhưng dù vậy, hắn vẫn cố gắng di chuyển không ngừng nghỉ. Sau mấy ngày Tuấn Kiệtg trong rừng, đêm tìm cây ngủ, đói mua đồ ăn cửa hàng thì số vàng Tuấn Kiệt tiêu hao cũng đã đạt đến 500 vàng nhưng không sao, bởi bản thân hắn vẫn còn dư dả 19500 vàng. Cho đến một ngày, khi Tuấn Kiệt đang cố gắng rượt theo một con thỏ để bắt nướng, tận hưởng không khí cắm trại trong rừng rậm để quên đi việc mình đang bị lạc thì: - Ân, phía trước có người. Tuấn Kiệt vì được loại bỏ tạp chất, bắt đầu vào con đường tu luyện nên các giác quan mạnh hơn người bình thường. Trong lúc hắn đang cố rượt theo con thỏ thì phát hiện có một nữ nhân đang đi đến, theo kinh nghiệm ăn chơi kiếp trước của hắn thì người này vẫn là một xử nữ a.
0 bình luận