Hạ Sương đứng tại chỗ, vẻ mặt nhìn không ra có gì thay đổi, nhưng cây gậy thịt ở dưới háng lại hơi cương cứng. Cô không nhịn được thúc giục, muốn thưởng thức càng nhiều cảnh đẹp. “Tiếp tục đi.” Nghe tiếng, mặt An Phù lại đỏ thêm vài phần. Cúi đầu, vén váy lên, đưa tay phải thò vào nơi ở giữa hai chân, đầu ngón tay đâm vào trong khe hở, rất nhanh sờ được một viên thịt nhỏ trơn trượt, mềm mại. Đó là âm vật của cô… Khi mẹ ăn lỗ nhỏ, luôn dùng lưỡi...