Suốt dọc đường, An Phù nhỏ giọng nức nở, mãi cho đến khi ngồi ở trên giường của mẹ, cảm xúc mới dần dần bình phục. Lòng bàn tay của cô có chút đỏ, có tơ máu nhàn nhạt chảy ra, Hạ Sương lấy hòm thuốc ra, dịu dàng băng bó vết thương cho cô, sau đó dặn dò cô ở trong phòng nghỉ ngơi, lập tức một mình đi đến phòng khách. An Phù ngồi ở trên giường, trong lòng thấp thỏm bất an, đợi mười phút vẫn không thấy mẹ trở về, cô lặng lẽ xuống giường mở...