Hạ Sương nhíu mày. "Hửm?" Không muốn lại sai tiếp nữa, An Phù cố gắng chịu đựng cơn tình dục chỉ đành lắc đầu. "Con sợ..." Giọng điệu nhỏ nhẹ đáng yêu, ngay lập tức Hạ Sương đã mềm lòng. Cho dù An Phù không nói sợ cái gì nhưng cô ấy vẫn nhẹ nhàng rút ngón tay từ nơi ẩm ướt, ấm nóng kia ra. "Được." Không ngờ Hạ Sương lại dễ dàng bỏ qua cho mình như vậy, An Phù hơi ngoài ý muốn, đồng thời, trong lòng lại bắt đầu loạn. Hạ Sương quá tốt với cô...