“Lại đây!” Phỉ Na tiếp tục ra lệnh. Lâm Nhiên chậm rãi xoay người, cúi đầu, chầm chậm mà bước qua trước mặt hai người. Phỉ Na nháy mắt xoay người đem Lâm Nhiên đè ở dưới thân, ở bên tai cô nhẹ giọng nói, “Như thế nào lại muốn bỏ chạy? Lá gan không nhỏ nha ~” “Tôi….. Tôi sai rồi!” Lâm Nhiên quyết đoán nhận sai. “Nà ~ tiểu sủng vật hôm nay như thế nào lại chủ động như vậy, có phải hay không mấy ngày nay vắng vẻ cô liền nhớ chúng tôi…… Ngón tay?” Phỉ...