“Đi mau, nghi ngờ mệnh lệnh chủ nhân không phải là chuyện nên làm của nô lệ!” Phỉ Na lạnh lùng nói. Lâm Nhiên đứng trước khí thế cường đại này của cô ấy nháy mắt liền lúng túng cúi đầu, theo sau Phỉ Đồng, thong thả mà đi về phía trước.. Chậm rãi, cảm giác đau đớn nơi hạ thể từ từ biến mất thay vào đó là khoái cảm đang tăng lên. “Rất tốt, hẳn là không sai biệt lắm, chúng ta ra ngoài đi.” Phỉ Đồng thấy Lâm Nhiên đã thích ứng, đối với Phỉ Na nói....