Trên người cô gái mặc một cái váy dài màu đen, phập phồng quyến rũ, dáng người thướt tha dẫn ra vô số suy nghĩ vớ vẩn, càng hấp dẫn người chính là nhan sắc không thua kém Lâm Nhiên cùng phong thái ngạo nghễ, giống như nữ vương.
“Mỹ nữ, một người sao? Xưng hô như thế nào đây?” Mộ Dung Tuyết phối hợp mà ngồi ở đối diện Lâm Nhiên, một đôi mắt phượng nhìn chằm chằm cô, làm tim cô đều trật nửa nhịp.
“Em là Lâm Nhiên.” Lâm Nhiên cúi đầu, không hề nhìn vào đôi mắt Mộ Dung Tuyết, nhỏ giọng mà nói.
Tuy rằng chỉ có bốn chữ, nhưng lại là thanh âm làm Mộ Dung Tuyết khắc ở trong lòng, không biết thời điểm cô bị chính mình làm đến khóc lóc xin tha, thanh âm sẽ có bao nhiêu êm tai!
“Chị là Mộ Dung Tuyết, thật vui được làm quen với em.” Mộ Dung Tuyết lộ ra vẻ tươi cười, nói.
Tích —— Nhiệm vụ tiếp xúc với mục tiêu hoàn thành!
Thanh âm hệ thống đột nhiên vang lên, làm Lâm Nhiên thở dài nhẹ nhõm một hơi, không khí nơi này làm cô có chút không khoẻ, ước gì có thể lập tức rời đi.
“Xin lỗi, em còn có việc, liền đi trước!” Lâm Nhiên đứng lên, dứt lời, liền vội vàng rời đi nơi này.
Nhìn bóng dáng Lâm Nhiên rời đi, trong ánh mắt Mộ Dung Tuyết lộ ra một tia tham lam, đi đến quầy bar bưng một chén rượu, sau đó về tới phòng trên lầu hai.
“Điều tra đến đâu rồi?” Sau khi tiến vào, Tiểu Mỹ đang ngồi đợi, liền ở trong vài phút ngắn ngủn, cô ấy đã đem bối cảnh điều tra được của Lâm Nhiên lấy ra.
“Lâm Nhiên, nữ, 18 tuổi, cha mẹ đều đã qua đời……” Khóe miệng Mộ Dung Tuyết gợi lên một nụ cười: “Xem ra không có bối cảnh gì, Tiểu Mỹ, lập tức chuẩn bị một chút, bắt đầu đi săn!”
Mộ Dung Tuyết chính là một nữ vương S không hơn không kém, đồng thời cũng là một hoa bách hợp, cô không biết bắt đầu từ khi nào, liền thích dạy dỗ phụ nữ, thích nhìn các cô ấy ở dưới các loại đạo cụ thần phục với hình thái chính mình. Trước kia nàng cũng dạy dỗ qua rất nhiều người, nhưng từ trước tới nay không có chân chính thu nhận một nô lệ tình dục thuộc về chính mình.
Nàng vẫn luôn có ý tưởng này, nhưng vẫn không tìm được đối tượng yêu thích, thẳng đến hôm nay, nàng gặp được Lâm Nhiên.
Sau khi Lâm Nhiên ra khỏi quán bar, liền trực tiếp đi siêu thị, mua một ít đồ ăn, thanh toán xong liền bắt đầu đi về nhà. Muốn về nhà bắt buộc phải đi qua một hẻm nhỏ tĩnh lặng, đột nhiên, một chiếc xe hơi màu đen nhỏ ngừng ở bên cạnh cô, sau đó từ trên xe bước xuống một người, nháy mắt làm Lâm Nhiên hôn mê bất tỉnh, bế lên xe.
……
“Ưm ~” Một hồi lâu sau, Lâm Nhiên khôi phục ý thức, đầu óc như cũ có chút mê mang.
Lâm Nhiên muốn xoa xoa đầu của chính mình, lại phát hiện tay của mình không động đậy nổi. Đột nhiên vừa mở mắt, phát hiện chính mình đang lõa lộ nằm ở trên giường, đôi tay bị khóa lại vào đầu giường, còng tay là loại làm từ chất vải dệt mềm, vô cùng mềm mại, nhưng lại không có cách nào có thể tránh thoát.
“Tỉnh?” Một giọng nói quen thuộc đột nhiên vang lên, Lâm Nhiên men theo âm thanh nhìn lại, một người con gái từ bên cạnh đi tới, người con gái thình lình xuất hiện này chính là người mà cô đã gặp ở quán bar hôm nay, Mộ Dung Tuyết!
“Chị muốn làm gì! Vì cái gì đem tôi khóa lại?” Lâm Nhiên nhíu mày, hỏi.