Chương 4

Tiểu Hoàn xấu hổ đến mức không dám xem nữa, nhận lấy quần áo đặt lên giá tử đằng gỗ đàn ở một bên, lại lấy ra một bộ áo lót mềm trắng và quần lót cho nàng thay. Khăn bông bốc khí nóng tự do trên da thịt trắng nõn vô cùng mềm, động tác của nữ tử nước chảy mây trôi. Lúc nàng chà lau đến âm phụ và hoa huyệt dưới người, ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa. Ngón tay xoa hoa huyệt của Thẩm Nhân dừng lại, trái tim bị nắm chặt. “Ai?” Tiếng gõ cửa ngoài cửa phòng đột nhiên dừng lại, xung quanh yên tĩnh không tiếng động, ngay cả tiếng kim rơi trên đất cũng có thể nghe thấy. Hình như Lộ Tiêu đã dừng luyện thương sáng nay. Lúc càng căng thẳng, nàng càng dễ bị hồn du thiên ngoại. Nàng nhẹ thở ra, lại có hơi tiếc nuối, hôm nay ngoại trừ trước đó nàng đóng khung cửa sổ lại lơ đãng thoáng nhìn qua, vẫn chưa đi ra ngoài nhìn dáng vẻ Lộ Tiêu luyện thương. “Tẩu tẩu.” Tiếng thiếu niên xen lẫn ngây ngô và thành thục vang lên, thuần hậu lại không mất đi nóng bỏng. Thẩm Nhân bị giọng nói này làm sợ tới mức lộp bộp, trong giọng nói của thiếu niên có từ tính vốn có, câu quấn lấy vành tai tê dại của nàng, cách ván cửa cũng có thể làm màng tai nàng kích động. Hoa huyệt bởi vì câu “Tẩu tẩu” này mà tỏa ra hơi nóng, nàng vươn ngón tay trắng sạch ra, móng tay chà xát ngoài mị thịt non mềm, dâm dịch trong suốt sền sệt dính ở trên lòng bàn tay. Rõ ràng độ ấm không cao lắm, lại nóng đến mức da thịt lòng bàn tay nàng giống như nổi lửa. Nàng cố gắng kiềm chế tiếng động tình của mình, nhẹ nhàng bâng quơ hỏi một câu. “Tiêu Nhi, có chuyện gì vậy?” m điệu run đuôi cuối cùng vẫn bán đứng nàng. Lộ Tiêu còn quen thuộc với giọng nàng hơn cả chính bản thân nàng, nhỏ nhẹ, dồn dập mang theo vẻ khó chịu ngầm, rõ ràng là giọng động tình. Không cần đẩy cửa ra, hắn cũng có thể tưởng tượng ra dáng vẻ đuôi mắt ửng đỏ của nàng, tiểu huyệt khép mở chờ chịch. “Hôm nay là sinh nhật đệ, muốn để tẩu tẩu làm bát mì trường thọ cho đệ.” Giọng của thiếu niên ẩn chứa mấy phần mong đợi, thấp thỏm lại bất an. Thẩm Nhân nghe đến trái tim mềm nhũn. Sau khi Tự Lộ Hàng qua đời, nàng mơ màng hồ đồ nửa năm, lười xử lý công việc vặt, vậy mà sinh nhật của Lộ Tiêu cũng có thể nhớ sai. Nàng còn tưởng Lộ Tiêu là sinh vào tháng chạp, thì ra là hôm nay sao? Tiểu Hoàn ở đối diện bức bình phong xuyên hoa diễn điệp, nghi ngờ mà cau mày, không hé răng. “Được, đêm làm cho đệ.” Thẩm Nhân đồng ý. Phụ thân nàng tòng quân dưới trướng Lộ lão tướng quân, nếu như gả cưới như bình thường, không đến lượt nàng gả cho Lộ Hàng làm đại phu nhân, nhiều lắm cũng chỉ được làm di nương.
0 bình luận