Chương 3

Nàng tưởng tượng thấy dáng vẻ Lộ Tiêu bao vây mình trừng phạt dưới thân, vốn dĩ mồ hôi trên trán nàng sẽ bị khăn tay hút đi, dục long cực lớn sẽ căng hoa huyệt khô hạn của nàng ra, đói khát bị thay thế bởi no căng! Nàng duỗi thẳng hai chân, mu bàn chân trắng nõn banh ra thành độ cong hình vòm cầu, ngón chân quặp lên tấm chăn lăng hoa tím thành một đóng nếp gấp. Vừa đau lại sướng. Nàng mím chặt môi, cuối cùng lúc bò lên được đỉnh núi cúng phát ra một tiếng rên rỉ dính nhớp. “A…” Dâm đãng tận xương. Lỗ tai Lộ Tiêu rất thính, hơn nữa còn luôn chú ý đến tiếng động trong phòng ngủ, lập tức đã nắm được tiếng kêu dâm đãng thanh ngọt mềm, lửa nóng dâng lên từ dưới bụng. Nếu như không phải từng nghe thấy vô số lần, hắn sợ thật sự muốn cứng ở ngay tại đây. Yêu tinh. Thẩm Nhân bị gọi là yêu tinh lại không hề biết gì, tóc mái ướt đẫm, mồ hôi thơm đầm đìa. Nàng đang trong dư vị cao trào, đuôi mắt ửng đỏ nhiễm tình dục, giống như hải đường vừa mới tỉnh lại sau giấc ngủ xuân. “Tiểu Hoàn.” Nàng phun ra một hơi khí đục, kéo quần lót lụa quế khói nhẹ hà, gọi nha hoàn vào rửa mặt chải đầu. Tiểu Hoàn đáp lại, múc nước tiến vào, tuy nhìn thấy hàng ngày, vẫn bị vẻ mặt của Thẩm Nhân làm kinh sợ đến không thể rời mắt. Nữ tử tích tụ anh linh dung dưỡng tươi đẹp như vậy, nếu như gả vào trong nhà bá tánh bình thường, sao có thể chịu được? Cũng chỉ có phủ Lộ tướng quân đại nghiệp lớn, quyền thế uy phong, có thể ngăn cản tay ăn chơi muốn ngắt lấy. “Đóng cửa sổ.” Thẩm Nhân rũ mắt, cố gắng không để bản thân nhìn cơ thể Lộ Tiêu ngoài cửa sổ. Là tội, là ác. Tuy Thẩm gia không phải nhà đại phú đại quý, nhưng cũng nên có lễ nghĩa liêm sỉ, nàng không thể khiến cha hổ thẹn. Giây cuối cùng lúc khung cửa sổ sắp khép lại, nàng vẫn thoáng nhìn ngực cứng rắn của Lộ Tiêu, cơ bắp cánh tay phình phình, mồ hôi đọng sau hõm eo, chảy xuống vào giữa kẽ mông. Tách. Bên tai xuất hiện tiếng chất lỏng mồ hôi theo hõm eo chảy vào rãnh mông, mồ hôi theo mông vểnh xuống chút nữa…… “Phu nhân?” “Phu nhân?” …… Tiểu Hoàn nhẹ giọng gọi nàng, kéo trạng thái nàng như đang đi vào cõi thần tiên về. Nàng ngước mắt, nhìn chằm chằm hỉ thước báo xuân trên khung cửa sổ, ánh sáng mặt trời vàng óng ả chiếu trên giấy ở cửa sổ, nóng bỏng mà lại rực rỡ. Độ ấm trong phòng vẫn có hơi lạnh lẽo, nàng thay áo lót đào hồng lăng sa và quần lót quế khói nhẹ hà, bỏ quần áo vào trong tay Tiểu Hoàn. Thẩm Nhân buông ra mới phát hiện, vậy mà chỗ quần lót bị thấm ướt một mảng nhỏ. Nhìn không rõ ràng lắm, cũng làm người nóng mặt. Nàng mím môi cúi gương mặt nóng bỏng xuống, đến bồn gỗ đơn giản lau cơ thể, hai luồng thỏ ngọc bật ra, run rẩy mà co rút, đầu vú non mềm vẫn chưa hết gắng gượng, nhìn vô cùng thiếu cắn.
0 bình luận