Chương 115
Hỏi xong chính Tiêu Vân cũng cảm thấy vấn đề này nó thiếu não biết bao nhiêu, cô ngại ngùng vùi cả mặt vào lồng ngực Hà Tử Lâm như đang trốn tránh. Mãi đến khi Tiêu Vân nghĩ là người kia sẽ chẳng thèm để ý đến câu hỏi ngớ ngẩn vừa rồi thì tiếng cười khẽ của Hà Tử Lâm vang lên trên đỉnh đầu cô. _ Có anh ở đây, em không trưởng thành cũng được. Câu nói đó cứ như bùa chú liên tục vang lên trong đầu Tiêu Vân, làm cô chẳng thể nào tập...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng
0 bình luận