Chương 5

Đám con trai tuổi này chẳng ai câu lệ gì nhiều, mọi người đơn giản hỏi tên tuổi nhau xong thì ai làm việc người đó. Ba người bạn kia đã đến trường từ hôm qua nên giường chiếu đã chuẩn bị sẵn sàng cả, chỉ có Hà Tử Lâm hôm nay đến nên trở thành người cuối cùng điểm danh của phòng 503. Thực ra thì vẫn còn trong thời gian làm thủ tục nhập học, Hà Tử Lâm có đến vào ngày nào cũng chẳng ai bận tâm, cái mà bọn họ bận tâm nhất chính là mỹ nữ đi cùng cậy ấy kìa. Ba người đưa mắt nhìn nhau, cậu khều tôi, tôi khều cậu, cuối cùng Lý Hạo Tử phải liều mình hỏi ra thắc mắc của mấy anh em trong phòng. - Bạn Hà Tử Lâm này, cô gái đi cùng cậu là ai thế? Chị gái hả? Tiêu Vân đang giúp em trai trải giường, ngớ người ra một lúc mới hiểu được là mình quên giới thiệu. Cô vừa định lên tiếng thì Hà Tử Lâm đã nhanh hơn một bước: - Không phải chị gái. Chỉ đơn giản là phủ nhận rồi không giải thích gì thêm. Ba bạn học trong phòng còn trẻ người non dạ, ai cũng không đủ mặt dày đi truy hỏi đến cùng, còn Tiêu Vân thì lại nghĩ em trai đã lớn nên ngại giới thiệu mình với mọi người nên cũng mặc kệ. Dù sao thì tương lai chắc cô cũng chẳng còn gặp bạn cùng phòng của Hà Tử Lâm được mấy lần nên đâm ra lười giải thích rõ ràng. Hai chị em cặm cụi mấy tiếng đồng hồ mới dọn dẹp xong xuôi mọi thứ, Tiêu Vân muốn giúp Hà Tử Lâm nhanh chóng quen thuộc với bạn trong phòng nên định rủ tất cả cùng đi ăn trưa, thế nhưng Hà Tử Lâm một mực không đồng ý. Em trai mới ngày đầu xa nhà đi học, Tiêu Vân lại có thói quen từ nhỏ đều chiều theo ý cậu nên cũng chẳng dùng dằng dây dưa gì nhiều mà dẫn cậu đi đến nhà hàng gần trường học. Bình thường chỉ khi nào sinh viên tụ tập hay kỷ niệm gì thì mới ra nhà hàng gần đó ăn uống, với Tiêu Vân thì hôm nay đương nhiên là một ngày vô cùng ý nghĩa, là ngày đầu tiên em trai thân thiết của cô trở thành sinh viên đại học, đừng nói là ăn mừng ở cái nhà hàng nhỏ tí xíu này, cho dù là khách sạn năm sau thì cô thấy cũng đáng. Trên suốt đường đi cho đến khi vào trong nhà hàng, Hà Tử Lâm đều một mực nắm chặt tay cô không chịu buông ra, Tiêu Vân ban đầu còn cảm thấy chị em đã lớn cần có một khoảng cách nhất định, nhưng cậu cứ kỳ kèo mãi cuối cùng cô lại là kẻ đầu hàng chịu thua. Nắm tay thì nắm tay, chỉ cần em trai vui là được. Nhà hàng ngay gần trường đại học nên thỉnh thoảng vẫn có thể bắt gặp một vài hội nhóm sinh viên tụ tập ở đây. Tiêu Vân và Hà Tử Lâm vừa mới đi vào cửa thì đã gặp ngay đàn anh mà hôm qua Tiêu Vân cùng đi uống rượu. Tửu lượng của cô siêu tệ, thế nhưng nể tình đàn anh mời nhiệt tình cùng với việc hôm qua lại là sinh nhật anh ấy khiến cô chẳng thể nào từ chối được, uống hai ly bia và hậu quả là sáng nay em trai cô phải đợi dưới trời nắng cả tiếng đồng hồ. Bây giờ vô tình gặp lại ở đây khiến Tiêu Vân nghĩ thôi cũng thấy cơn mệt mỏi tối qua như ùa về.
0 bình luận