Chương 4
Trên suốt đường đi Hà Tử Lâm đã phát hiện ra chị của mình có vẻ rất được yêu mến trong ngôi trường mà nam sinh chiếm đa số này. Việc này cũng không có gì lạ lẫm, chị ấy vốn đã rất nổi tiếng từ thời cấp ba, lên đại học môi trường thoải mái thì đương nhiên số người theo đuổi chắc chắn không thể nào ít hơn được. Càng nghĩ anh càng cảm thấy lo lắng, một năm qua anh phải chuẩn bị ôn thi đại học, Tiêu Vân với lý do nhà xa nên rất hiếm khi về nhà, cơ hội hai người họ gặp nhau ít đến một cách đáng thương, lỡ đâu trong thời gian đấy có kẻ nào chen ngang cướp chị ấy ra khỏi cuộc sống của anh thì sao. Ngay cả bây giờ đi làm thủ tục nhập học cũng nhảy ra được một tên si mê nhan sắc của Tiêu Vân, xem ra anh cần nhanh chóng ra tay biến chị ấy thành người của mình thì mới an tâm được.
Chị gái của anh từ nhỏ đã cùng anh lớn lên, suốt quãng đời còn lại đương nhiên cũng phải cùng anh trải qua thì mới hợp đạo lý.
Sân trường đại học B rất rộng, nhà trường đặc biệt dành nguyên khoảng trống phía đông để cho tân sinh viên làm thủ tục nhập học, thế nhưng ký túc xá lại nằm ở phía tây nên khi Tiêu Vân và Hà Tử Lâm đến được phòng ký túc xá thì ai cũng thấm mệt. Phần lớn hành lý đều do Hà Tử Lâm xách, Tiêu Vân chỉ phụ giúp cầm những thứ đồ nhẹ nhàng nhưng bước lên tầng 5 của ký túc xá quả là cực hình với kẻ lười vận động như cô. Hình Tử Lâm thấy cô thở không ra hơi thì có chút xót ruột, anh đã bảo để tất cả anh xách cho nhưng Tiêu Vân không đồng ý, từ nhỏ đã quen chăm sóc anh như em trai khiến cô luôn ôm đồm mọi việc về mình mà quên đi chuyện quan trọng đó là Hình Tử Lâm đã chẳng còn là đứa nhóc cần cô lo lắng như ngày xưa nữa.
Khi Hà Tử Lâm đến phòng 503 thì ba thành viên còn lại đã có mặt đông đủ. Anh và Tiêu Vân đẩy cửa bước vào trong ánh mắt tò mò nhiều chuyện của đám con trai trong phòng. Để xua tan sự im lặng xa cách này, Tiêu Vân nháy mắt ra hiệu cho em trai mình chủ động chào hỏi trước.
Hà Tử Lâm có chút không quen với tình huống này, anh lừng khừng một lát rồi cũng cất tiếng giới thiệu bản thân với bạn mới:
- Xin chào, tôi là Hà Tử Lâm, khoa công nghệ máy tính.
Câu tự giới thiệu không thể nào ngắn hơn được nữa khiến Tiêu Vân thiếu điều muốn đỡ trán, thế nhưng mấy bạn học trong phòng có vẻ đều dễ tính, không ai để bụng chuyện đó mà còn nhiệt tình giới thiệu lại.
Đầu tiên là một cậu bạn nhìn còn rõ nét trẻ con trên gương mặt, giọng nói cũng ngô nghê như học sinh cấp hai.
- Woa, nghe đồn cậu là thủ khoa trường mình hả. Ngưỡng mộ quá, được chung phòng với thủ khoa rồi, mình là La Nhất. Cả phòng mình đều thuộc khoa công nghệ máy tính đấy nhé. Sau này phải cho mình chép bài tập đấy.
Giọng điệu vui vẻ của cậu bạn trẻ này khiến cho không khí trong phòng sôi nổi hơn hẳn, thế nên cho dù hai người bạn tiếp theo chỉ đơn giản nói tên thôi cũng chẳng khiến cho Tiêu Vân và Hà Tử Lâm lúng túng.
- Mình là Trần Vũ
- Mình là Lý Hạo Tử, các cậu sau này cứ gọi mình là Hạo Tử là được rồi.
0 bình luận