Chị Mãi Là Của Riêng Em
Dăm Cô Nương
Chương 1
“Ăn cơm?”
Kỷ Ly cúi thấp đầu, nhỏ giọng trả lời: “Vâng.”
“Đừng cúi đầu,” Kỷ Lan bất đắc dĩ nói: “Chị nhìn không rõ mặt em.”
Kỷ Ly nghe vậy liền khựng lại, hồi lâu sau chậm chạp ngước mặt lên.
Cuối cùng cũng nhìn thấy mặt em gái, Kỷ Lan cẩn thận đánh giá nàng, trong ngực ẩn ẩn có chút đau lòng, " Sao càng ăn lại càng gầy vậy? Em rốt cuộc có ăn cơm đầy đủ đúng bữa không?”
“Em có ăn.” Vừa nói đầu Kỷ Ly lại càng cúi xuống, dường như cô không có hứng thú với nội dung cuộc trò chuyện này.
Kỷ Lan nhìn hết mọi cử chỉ của em gái mình trong mắt, thở dài một hơi nhẹ.
“Tiền trong người em còn đủ dùng không? Hay đợi lát nữa chị lại chuyển thêm cho em nha?”
“Không cần!!!.” Giọng Kỷ Ly đột ngột cao vút, sau đó có lẽ cảm thấy mình nói hơi lớn liền dịu giọng xuống, “Em vẫn còn đang đi học ở trường, không dùng được bao nhiêu tiền. Chị, chị không cần lo cho em.”
Vừa nói dứt câu, thân mình đột nhiên run lên một chút.
“Làm sao vậy?” Kỷ Lan thấy vậy liền lập tức hỏi.
“Không có gì.” Thanh âm Kỉ Ly nhỏ dần rồi gần như tan vào trong không khí, “Vừa rồi có một con chim nhỏ bay nhầm vào đây nên làm em giật mình.”
Kỷ Lan nghe trong giọng cô nói xen lẫn còn có chút run rẩy, thì không khỏi bật cười: “Em vẫn là nhát gan như vậy, tiểu! nhát! gan! Hhh.”
“Chị” Màn hình Kỷ Ly bỗng nhiên thay đổi, trong màn ảnh là một trận rung lắc, “Thầy giám thị đang đi kiểm tra phòng ký túc, em tắt trước đây.”
“Ừm, vậy ……” lời Kỷ Lan còn chưa nói xong, màn hình liền tắt tối đen.
Di động rơi xuống ở một bên vang lên một tiếng bộp dữ dội, Kỷ Ly bị một đôi tay túm lấy ném tới mép giường trong căn phòng, ngay sau đó là vài cái tát thanh túy rơi xuống, trên má Kỉ Ly nháy mắt truyền tới từng trận nóng rát đau đớn.
“Trên người mày còn đủ tiền? Sao tao không biết nhỉ?” Tra Hồng nắm lấy cằm cô “Chị mày cho mày tiền, chuyện tốt như vậy sao mày lại từ chối? Không muốn cho bọn tao dùng đúng không?”
“Không phải……” Kỷ Ly nhẹ giọng nói, “Chị ấy cũng không có tiền……”
“Không có tiền cái rắm! Tưởng chúng tao bị ngu hã ?!” Kỷ Ly bị một cái tát của Tra Hồng làm ngã trên mặt đất, “Cô ta đối xử với mày như thế nào mày nghĩ chúng tao không biết sao? Bây giờ mày nói muốn mấy vạn chị mày cũng có thể cho mày đấy con ranh!!”
Kỷ Ly như một thói quen, tự mình chống sàn nhà bò dậy, “Mình còn có tiền……”
Lâm Phương chán ghét nhìn qua mà liếc cô một cái, “Làm sao? Mấy chục đồng tiền thừa trên người mày kia thì có thể mua được cái gì?”
“Đừng nói vòng vo. Ngày mai lại call video với chị mày thêm một lần nữa.” Trang Ninh cúi đầu ngắm nhìn bộ móng màu đỏ cam mà mình với sơn, hài lòng ngắm nghía, “Ít nhất cũng phải lấy 2 ngàn.”
0 bình luận