Chương 119
Nằm im một chỗ không được ngủ vì cứ phải căng mắt thao láo, tôi lại ngồi dậy rón rén đi ra bức tường. Chỉ dám ngó một mắt, nhưng cũng đủ nhìn thấy được hai người ngồi đối diện nhau đang tâm sự. Đến khi hết chuyện để nói, và cũng uống hết lon bia, anh Khanh đặt lon bia lên bàn rồi quay sang Yến mỉm cười nói : – Lại đây anh xem nào! Hơn 10 năm mới được gặp lại… để anh xem da thịt đã mòn đi chút nào chưa. Tôi thấy anh Khanh nói...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng
0 bình luận