Chương 93
– Biết làm sao được mà biết. Tôi cố kiềm chế để nhắn lại cho Hồng. Cái tên Tuân tôi chưa từng được nghe đến trong đám bạn của vợ. – Thì tôi chỉ lo đi đêm có ngày gặp ma thôi. Tôi với thằng Chính chưa cưới xin gì nên tôi cũng không sợ. Còn bà với ông Dũng đang hạnh phúc, con cái nhà cửa đàng hoàng thì bà phải giữ. Ông ấy mà biết thì rách việc lắm. Là bạn tôi chỉ biết khuyên vậy thôi. Tôi ngồi suy tư một hồi, vừa muốn biết về Hồng...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng
0 bình luận