Chương 3

Sau tai nạn và cái chết của bố tôi, nên ông lại bắt đầu theo đuổi mẹ, mẹ tôi đã giữ mình như ngọc, mẹ không đồng ý, chưa kể mẹ tôi còn muốn duy trì sự thuần khiết. Cho dù bà muốn tìm người nương tựa, mẹ cũng sẽ không bao giờ chọn một người như Cao tiên sinh. Chú thích: (1) Ma Đô là một tên gọi khác của Thành phố Thượng Hải. Khi còn nhỏ, việc Cao Thiên Tường (Tên thật của Cao tiên sinh) theo đuổi mẹ của là rất đáng khinh, và hắn thường lén lút lén lút theo dõi cha tôi, bây giờ lại càng nghiêm trọng hơn, hắn thường xuyên gây trở ngại cho công ty của mẹ tôi, hắn muốn uy hiếp công ty của mẹ để ép mẹ lấy hắn ta. Loại chuyện này không phải một hai lần, ngày xưa mẹ tôi đã dùng khả năng ứng phó linh hoạt của mình để biến khó khăn thành cơ hội. Cả Lâm Thịnh và Trùng Minh đều là những tập đoàn sản xuất mỹ phẩm lớn ở Ma Đô, giá trị hàng trăm triệu tệ, lần này sản phẩm “Golden Lotus” mới phát triển của tập đoàn Trùng Minh đã đè bẹp toàn diện “Siren” sản phẩm mới ra mắt một tháng trước ở Lâm Thịnh, bất kể từ góc độ nào, Lâm Thịnh chắc chắn sẽ thua trong cuộc chiến lần này. Sự việc lần này có rất nhiều nghi vấn, tại sao Trùng Minh, một tập đoàn từng bị tụt hậu so với Lâm Thịnh trong lĩnh vực nghiên cứu và phát triển sản phẩm trong những năm gần đây, lại đột nhiên có năng lực nghiên cứu và phát triển vượt bậc đến như vậy trong một thời gian ngắn? Vị giám đốc tài ba có tài điều binh khiển tướng, am hiểu thị trường trong lòng bàn tay như chú Hạ Quá Ninh lại đột nhiên trở nên vô dụng như người bị hút hết trí lực? Sau khi suy nghĩ, tôi không nhận ra rằng mẹ tôi đã chuẩn bị xong bữa ăn và đã bày biện hết trên bàn bàn. “Hạ Minh, ra ăn tối đi con.” Giọng nói của mẹ ẩn chứa một chút mệt mỏi, và những rắc rối xảy đến trong những ngày này đã thực sự khiến cô choáng ngợp. Tôi không dám lên tiếng ngoan ngoãn ngồi lên ghế đẩu cạnh bàn, cầm bát đũa lên ăn. Hai món mặn và một món canh, kết hợp rất hài hòa, màu sắc, hương vị đều hoàn hảo, tài nấu nướng của mẹ tôi quả là không có gì để nói. Tham gia show ẩm thực còn có thể giành được danh hiệu "đầu bếp xinh đẹp nhất". Tôi đang ăn bỗng mẹ buông đũa nói yếu ớt: “Con ăn no rồi thì để đây, mai mẹ dậy sớm dọn dẹp cho.” Rồi mẹ loạng choạng bước lên lầu như thể là một người say rượu. Mẹ là người rất tiết kiệm, đây là thói quen mẹ vẫn giữ từ khi còn ở với bố, không có bảo mẫu hay người hầu ở nhà, mẹ làm hết từ công việc giặt giũ, nấu nướng, đến dọn dẹp nhà cửa hàng ngày,… Thỉnh thoảng tôi muốn phụ giúp công việc nhà thì mẹ luôn nói rằng, "Học sinh nên dành thời gian của họ cho việc học và không nên nghĩ về bất cứ điều gì khác." Tuy bực mình vì sự bướng bỉnh của mẹ nhưng tôi cũng hiểu mẹ làm vậy là vì tương lai của tôi, mong tôi dành hết thời gian cho việc học, dù gì thì tôi cũng là học sinh cấp ba rồi, nhiệm vụ đầu tiên của tôi là học. Sau khi mẹ lên lầu, tôi ăn xong liền để lại một phần thức ăn và cho vào hộp cách nhiệt, nếu nửa đêm đói mẹ có thể ăn, lò vi sóng không tốt cho sức khỏe. . Nhân tiện tôi rửa sạch bát đĩa và lau dọn bếp. Lần này mẹ thật sự gặp khó khăn hơn bao giờ hết, tôi mong chia sẻ với mẹ được phần nào, con không muốn đứng nhìn mẹ đau khổ một mình. Mẹ ơi, giờ con đã lớn rồi, hãy cho con che mưa gió cho mẹ. Trong một thời gian dài, mẹ tôi không bao giờ vào phòng tôi khi chưa gõ cửa vì muốn cho tôi một chút không gian riêng tư “mẹ sợ làm phiền công việc học hành của tôi”. Vì hay đến công ty của mẹ nên tôi cũng học được một số kiến ​​thức về mỹ phẩm, không chỉ đơn giản là yêu thích mỹ phẩm mà tôi thực sự có sự tìm tòi và hiểu biết sâu sắc về nó, tôi đã tự tay làm ra một số loại mỹ phẩm và tặng cho các bạn nữ và cô giáo trong lớp học. Bởi vì họ biết rằng tôi là con trai của chủ tịch tập đoàn Lâm Thịnh, và số mỹ phẩm đó là do tôi tự mình làm, nhưng vì danh tiếng của tập đoàn, tất cả họ đã tranh nhau dành lấy cho mình một sản phẩm, và nó đã chứng minh rằng tôi đã đạt kết quả kha khá trong việc nghiên cứu mỹ phẩm. Họ rất hài lòng với mỹ phẩm tôi tặng, và tôi sẽ gửi cho họ mỗi khi tôi nghiên cứu ra một loại sản phẩm mới, dần dần tôi trở nên có thiện cảm trong mắt các nữ sinh và giáo viên nữ trong trường. Có lẽ đây cũng là lý do mấy ngày trước cô gái tên Trần Hy Tuyền đã tỏ tình với tôi, thứ cô ấy thích không phải là tính cách của tôi mà là sự khéo léo của tôi. Nhưng không ai biết được, tôi không hề quan tâm, tất cả những gì tôi quan tâm là mẹ tôi.
0 bình luận