Chương 1
Ở núi Vong Tình.
Chử Tuấn An đang nghỉ ngơi trong tẩm điện.
Trên chiếc giường mềm mại thơm tho, Chử Tuấn An cởi sạch bộ bạch y trên người. Y phục của hắn rơi xuống eo lộ ra nửa thân trên trắng gầy trần trụi bị trói vào cột bằng dây thừng đỏ. Đó là tư thế trói mai rùa. Tay hắn bị trói ra sau lưng, sợi dây đỏ hằn chặt lên mảng da trần trắng như tuyết, siết chặt đến nỗi da hắn lờ mờ rỉ ra ít máu.
Không chỉ thế, trong miệng Chử Tuấn An còn ngậm một vật, đó là một cái khoá miệng được chế tạo riêng biệt cho hắn, hai cây gậy gỗ dài nằm ngang với hai cây gậy gỗ ngắn thẳng đứng, và chiếc dây thừng da trâu được cố định sau đầu. Lúc này đây, bờ môi đỏ mọng của hắn mở lớn dần, cánh môi phía trên dính đầy nước bọt, nước miếng chảy ròng ròng dọc khóe môi hắn sáng lấp lánh.
Trước ngực của Chử Tuấn An là hai đầu vú non hồng cương cứng bị kẹp ti làm cho sưng đỏ. Nhưng điều khiến hắn cảm thấy xấu hổ nhất là bên trong hậu huyệt của hắn đang được nhồi nhét một cây dương vật giả bằng gỗ, mặt trên dương vật giả phết đầy xuân dược, tuy dương vật giả rất nhỏ nhưng hắn vẫn cảm nhận được sự xâm phạm mãnh liệt sâu bên trong.
Hắn chưa từng phải chật vật như thế.
Ba ngày trước khi Chử Tuấn An độ lôi kiếp và mười tám đạo thiên lôi, chỉ cần hắn có thể vượt qua thì sẽ phi thăng thành tiên thành công, ấy thế khi đang độ lôi kiếp hắn đã rẽ đường nên thất bại, tu vi tiêu tan theo gió, cũng may là không tổn thương đến tiên căn. Vốn dĩ hắn cho rằng mình tu dưỡng nguyên khí trăm năm là có thể khôi phục từ thất bại lần này.
Nhưng ai ngờ đâu bảy tên đệ tử dưới trướng lại liên minh cầm tù hắn.
Nghịch đồ!
Bản tôn coi các ngươi là đồ đệ mà tất cả các ngươi lại muốn đè ta? Đây là việc mà con người có thể làm ra ư?
Bảy tên đệ tử của hắn bàn bạc với nhau, cuối cùng thống nhất quyết định thay phiên chiếm hữu cơ thể sư tôn vào mỗi tối.
Hôm nay là đêm đầu tiên.
Đêm trăng lên cao, gió thổi nhè nhẹ, đúng dịp để đè sư tôn xuống.
Đại đệ tử Tiền Lãnh Đường bước vào tẩm điện của Chử Tuấn An.
“Sư tôn từng rung động với đồ nhi chưa?”
0 bình luận