Chương 4

Đệ tử mới nhập môn cần tu luyện một năm, năm mới có thể bái sư dưới trướng của tông chủ và tiên nhân. Mình muốn bái sư còn chưa tính, còn phải xem sư phụ có hay không có nguyện ý thu , nếu không chỉ có thể bị xếp cho loại sư phụ có căn cốt kén mà thôi. Có câu hứa hẹn kia, Cơ Quyện Tửu ngày ngày chăm chỉ học tập khổ luyện, người khác luyện công mệt mỏi còn lười biếng, hắn lại ước gì đem thời gian ngủ đều lấy ra luyện công, hận không thể ngày mai liền đạt tới cái gọi là một trong số ít người trong môn phái”. Những người khác phải nỗ lực rất nhiều mới có thể gặt hái được thành quả, nhưng hắn có thể đạt tới ba bốn mươi phần thành quat đấy. Mỗi ngày cảm thụ linh lực lưu truyền trong cơ thể, tiên khí cùng ma khí va chạm lại dung hợp, hắn được khích lệ gấp bội, nhưng vẫn nhớ kỹ lời Diêu Lan Ca nói với hắn không thể bị người xung quanh phát hiện sự tồn tại của giới tiêu cốt. Ngày thường hắn che giấu sức mạnh ngày càng tăng của mình và giả làm một tiểu đệ tử bình thường, toàn bộ Linh Hư Tông chỉ có hắn cùng Diêu Lan Ca biết đạo thuật của hắn tiến triển như thế nào. Một ngày hắn cùng chúng đệ tử ở Giải Tuyền đài cùng luyện kiếm, bỗng nhiên phía sau một thanh kiếm bao bọc linh lực bay tới. Ở Linh Hư tông tu luyện hơn nửa năm, tai mắt Cơ Quyện Tửu đã rất nhạy bén, vốn có thể lắc mình tránh thoát, lại nhớ tới không thể bị người nhìn ra manh mối, nên đành chống cự lại thanh kiếm đâm vào eo mình. Người phía sau thu hồi kiếm, đệ tử chung quanh lập tức lấy khăn tay lau vết máu trên kiếm. Giản Mạc Tư đặt kiếm sau lưng, đi tới bên cạnh Cơ Quyện Tửu vỗ vỗ bả vai hắn, "Xin lỗi vị sư đệ này, Niệm Ấp chú nhất thời trượt tay.” Đối phương vẻ mặt chê cười, Cơ Quyện Tửu nào nhìn không ra hắn là cố ý khiêu khích, nhưng hắn một lòng tu luyện không muốn sinh nhiều chuyện, "Không sao.” Giản Mạc Tư chỉ coi đối phương là một bao cỏ tức giận không dám phản kháng, khinh bỉ liếc hắn một cái, cùng mấy người bạn chơi trong tông phía sau bỏ đi, trong lòng buồn bực thắc mắc Phong Quân vì sao lại chú ý đến hắn như vậy. Một đệ tử tư chất tầm thường. Đệ tử chung quanh xì xào bàn tán, thì ra Giản Mạc Tư là con trai trưởng của Bàn Sương Môn môn chủ, thiên tư thông minh ngộ tính hơn người, là đệ tử cùng thế hệ tu vi xuất chúng nhất, thậm chí được xưng là Ngâm Phong Quân thứ hai trong tông. Nghe đồn vị thiên tài này tướng mạo tuấn mỹ thu hút sự ái mộ của nhiều nữ đệ tử trong giáo phái, ngược lại lén lút nhiều lần lấy lòng Ngâm Phong Quân, nhưng đều bị đối phương nghiêm khắc cự tuyệt. Nửa năm nay Ngâm Phong Quân rất chiếu cố Cơ Quyện Tửu, khiến cho Giản Mạc Tư cảnh giác cùng bất mãn, vì thế mới có lần thăm dò hôm nay. Cơ Quyện Tửu che miệng vết thương trên eo, mới vừa rồi bị đối phương đâm chỉ coi như đầu óc đối phương có bệnh cố ý tìm việc, nghe các đệ tử thảo luận trong lòng lại thấy không vui, phảng phất gặp phải một tình địch có thực lực mạnh mẽ. Buổi tối Diêu Lan Ca đem một lọ thuốc đặt ở trên bàn, bình thường đối phương cứ cách năm ngày mới có thể tới một lần nghiệm thu thành quả tu luyện của hắn, đồng thời giải đáp tâm kinh khẩu quyết khó hiểu, hôm nay đột nhiên mang theo thuốc tới, chắc là nghe nói chuyện ban ngày.
0 bình luận